Câu chuyện gia đình: “Mình ơi…!”

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 836 | Cập nhật lần cuối: 11/17/2018 10:27:10 AM | RSS

Câu chuyện gia đình: “Mình ơi…!”

- Mình ơi, thằng Ba nó về !

Nghe tiếng ba tôi gọi má bằng từ “Mình” tôi thấy hay quá! Mấy chục năm nay ba vẫn gọi má là "mình”. Tiếng Việt mô tả vợ chồng là thân mình của nhau. Kinh thánh cũng nói Chúa dựng nên bà Eva từ xương sườn của ông Adam, nghĩa là người nữ phát xuất từ thân mình của người nam.

Thế nhưng, không biết từ bao giờ vợ chồng Việt ít gọi nhau bằng “mình”. Có lẽ người trẻ theo văn hóa tây phương đã xóa đi cái cách xưng hô thâm thúy của các thế hệ đi trước. Lúc mới quen nhau thì gọi nhau là anh, là em. Rồi khi thành vợ thành chồng vẫn là anh và em. Vẫn là hai con người chứ không diễn tả được “tuy hai mà một” như khi gọi nhau “mình ơi”. Lại có kiểu gọi nhau “Vợ ơi/chồng ơi”. Nhưng cũng vẫn là hai chứ không là một:

​- Ta với mình tuy một mà hai.”

Bùi Giáng có mấy câu thơ rất tuyệt:

"Mình ơi! Tôi gọi bằng nhà

Nhà tôi! Tôi gọi mình là nhà tôi

Bây giờ xuôi ngược đôi nơi

Thôi mình ở lại tôi dời chân đi

Thưa rằng: Ở cái quái gì

Chàng đi thiếp cũng xin đi với chàng"

(Thơ Bùi Giáng)

Hồi chưa lập gia đình, tôi không mấy để ý đến cách xưng hô của ba má. Sống ở thành phố ít lâu, bây giờ về quê nghe ba gọi má “Mình ơi” tôi cảm nhận được sự gắn kết trong cách xưng hô này. Có lẽ vợ chồng tôi sẽ gọi nhau bằng “mình” cho thêm keo sơn gắn bó.Tôi sẽ hỏi các học viên trong lớp giáo lý hôn nhân xem họ nghĩ gì nếu sau ngày cưới họ gọi nhau “Mình ơi”.

Th.Nhan