Suy niệm BĐ1 - CN XXIII TN năm B - Is 35, 4-7a - Thiên Chúa cứu chuộc
"Tai người điếc sẽ mở ra và người câm sẽ nói được".
Trích sách Tiên tri Isaia (Is 35, 4-7a)
4 Hãy nói với những kẻ nhát gan: "Can đảm lên, đừng sợ!
Thiên Chúa của anh em đây rồi; sắp tới ngày báo phục,
ngày Thiên Chúa thưởng công, phạt tội.
Chính Người sẽ đến cứu anh em."
5 Bấy giờ mắt người mù mở ra, tai người điếc nghe được.
6 Bấy giờ kẻ què sẽ nhảy nhót như nai,
miệng lưỡi người câm sẽ reo hò.
Vì có nước vọt lên trong sa mạc,
khe suối tuôn ra giữa vùng đất hoang vu.
7 Miền nóng bỏng biến thành ao hồ,
đất khô cằn có mạch nước trào ra.
Câu quan trọng nhất của bài đọc hôm nay là «Can đảm lên, đừng sợ! Thiên Chúa của anh em đây rồi; sắp tới ngày báo phục, ngày Thiên Chúa thưởng công, phạt tội. Chính Người sẽ đến cứu anh em», báo phục của Thiên Chúa có nghĩa là cứu chúng ta. Lẽ ra tốt hơn nên viết như thế này: «Sắp tới ngày báo phục: (hai chấm) chính Thiên Chúa sẽ đến cứu anh em.»
Và tất cả phần còn lại của bài là nhưng lời hứa: lời hứa chữa lành, hồi phục người mù, kẻ điếc, người câm, người què … «Bấy giờ mắt người mù mở ra, tai người điếc nghe được. Bấy giờ kẻ què sẽ nhảy nhót như nai, miệng lưỡi người câm sẽ reo hò.» Nhất là lời hứa hồi hương cho những người bị lưu đày: «Những người được ĐỨC CHÚA giải thoát sẽ trở về, tiến đến Xi-on giữa tiếng hò reo.» (câu 10 không được đọc hôm nay). Thật vậy, khi ngôn sứ Isaia nói những lời này, dân Ítraen còn đang bị đày bên Babylon, sau khi sống những giây phút tàn bạo của cuộc vây hãm thành Giêrusalem do quân đội của vua Nabucônôso. Năm mươi năm sau, mất can đảm là lẽ thường tình. Không phải ngẫu nhiên mà Isaia nói trong câu 3 (không được đọc hôm nay) «Hãy làm cho những bàn tay rã rời nên mạnh mẽ, cho những đầu gối bủn rủn được vững vàng.»
Năm mươi năm hằng mong ước ngày trở về mà không dám tin là có thể được. Nhưng bỗng nhiên vị ngôn sứ nói tiên tri: «Ngày ấy sắp đến.» Để trở về xứ, con đường thẳng nhất từ Babylon tới Giêrusalem phải qua sa mạc Arabi. Thế nhưng hành trình qua sa mạc, ngôn sứ Isaia miêu tả như một quãng đường vinh thắng… Hơn thế nữa, một cuộc diễu hành tuyệt vời: sa mạc sẽ vui mừng, đất khô cằn sẽ hớn hở, ca hát mừng vui, trong bản văn Do Thái còn nói sa mạc sẽ vui mừng hớn hở… Các thánh vịnh không dùng những từ ngữ nào khác hơn trong các lời nguyện được hát trong các cuộc diễu hành oai phong ấy. Sa mạc sẽ trở nên đẹp … đẹp như những đồi núi xứ Li Băng… «Vui lên nào, hỡi sa mạc và đồng khô cỏ cháy, vùng đất hoang, hãy mừng rỡ trổ bông, hãy tưng bừng nở hoa như khóm huệ, và hân hoan múa nhảy reo hò. Sa mạc được tặng ban ánh huy hoàng của núi Li-băng, vẻ rực rỡ của núi Các-men và đồng bằng Sa-ron.» (Is 35, 1-2) Cuộc trở về ấy là một cuộc diễu hành tạ ơn của những người «được cứu thoát» trở về. «10 Những người được ĐỨC CHÚA giải thoát sẽ trở về, tiến đến Xi-on giữa tiếng hò reo.» Cụm từ “trở về” phải hiểu ở hai cấp bậc: họ trở về xứ nhưng trước hết, ý nghĩa sâu xa hơn là họ trở về với Thiên Chúa. Sự trở về ấy là sự hoà giải với Chúa, quay về Giao Ước. Cụm từ “trở về” ở đây là “quay ngược lại”.
Tất cả là công trình của Thiên Chúa: «Chính Người sẽ đến cứu anh em…10Những người được ĐỨC CHÚA giải thoát sẽ trở về.» Trong câu trước, ngôn sứ I-sa-i-a ám chỉ đến hành động «chuộc lại» theo Luật Do Thái, nếu một người mang nợ bắt buộc phải bán nhà bán đất để trả nợ thì một người thân nhất trong gia đình có thể trả thay và người mang nợ có thể giữ lấy nhà, đất (Lv 25, 25). Nếu người mang nợ không có sở hữu gì phải tự bán mình làm nô lệ, thì cũng vậy, một người thân trong gia đình có thể can thiệp nơi chủ nợ, để giải thoát người mang nợ, như thế gọi là «đòi lại». Cũng vì thế từ «cứu» trong Thánh Kinh có nghĩa là «giải thoát». Cụm từ «cứu độ» có nghĩa là «giải thoát bởi một người trong gia đình». Cũng trong nghĩa ấy Chúa nói nhiều lần: «Ta đòi các ngươi lại.» Sau cùng, trong trường hợp giết người, người thân cận nhất trong gia đình phải trả thù (Ds 35, 12). Khi Isaia nói «Thiên Chúa báo phục» điều này, một đàng có nghĩa là Thiên Chúa là Đấng thân thuộc với Ítraen nhất, là người phải «báo phục», tất cả những đau khổ của Ítraen không thể cho Chúa làm ngơ, và đàng khác Ngài bảo vệ quyền lợi cho dân Ngài chống lại những gì làm cho dân khổ và Ngài can thiệp để giải thoát.
Đấy là một ý nghĩa hết sức tích cực của cụm từ «báo phục». Đối với người trong Thánh Kinh, Thiên Chúa không trả thù chúng ta, Chúa không báo phục chống lại chúng ta, nhưng chống lại sự dữ, sự dữ này làm hại chúng ta, làm cho chúng ta hư hỏng. Sự báo phục của Ngài là xoá bỏ sự dữ, như tiên tri Isaia nói: «5 Bấy giờ mắt người mù mở ra, tai người điếc nghe được.6 Bấy giờ kẻ què sẽ nhảy nhót như nai, miệng lưỡi người câm sẽ reo hò …10 Những người được ĐỨC CHÚA giải thoát sẽ trở về.»
Nhưng cũng phải nói, con người không luôn nghĩ như thế! Bài đọc trong sách Isaia đến khá trễ trong lịch sử Thánh Kinh. Phải trải qua một thời gian dài của sự mặc khải mới đến đấy. Khi khởi đầu lịch sử, dân chúng trong Thánh Kinh tưởng tượng một Thiên Chúa giống hình ảnh con người, trả thù như con người. Thế rồi dần dần nhờ mặc khải của Thiên Chúa, qua lời giảng dạy của các ngôn sứ người ta khám phá ra Thiên Chúa như Thiên Chúa thật, không như người ta tưởng tượng. Từ đó cụm từ «báo phục» còn được giữ nhưng ý nghĩa đã hoàn toàn thay đổi. Chúng ta cũng đã chứng kiến sự thay đổi hoàn toàn ý nghĩa một cụm từ, ví dụ như trường hợp «lễ toàn thiêu» hay «kính sợ Thiên Chúa».
Phải trải qua nhiều giai đoạn và nhiều thế kỷ để chúng ta khám phá ra khuôn mặt thật của Thiên Chúa, một Thiên Chúa khác hẳn chúng ta: «Thật vậy, tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi, và đường lối các ngươi không phải là đường lối của Ta.» (Is 55, 8) Một Thiên Chúa chỉ là tình yêu và lòng xót thương tất cả mọi người - ngay cả kẻ dữ - một Thiên Chúa như Êdêkien nói: «Nhưng nếu kẻ gian ác từ bỏ mọi tội lỗi mình đã phạm mà tuân giữ mọi quy tắc của Ta, cùng thi hành điều chính trực công minh, thì chắc chắn nó sẽ sống, nó không phải chết.» (Ed 18, 21) Vì thế, dần dần chúng ta khám phá ra ý nghĩa của câu: «Thiên Chúa của anh em đây rồi; sắp tới ngày báo phục», tức Thiên Chúa là người thân gần nhất của anh em, Ngài yêu anh em hơn ai hết trên đời và cho dù anh em bị sỉ nhục thể xác hay tinh thần ngần nào, Ngài cũng đến cứu chuộc anh em và nâng đỡ anh em lên.
Tác giả: Marie-Noëlle Thabut
Nguồn: L’ intelligence des Ecritures, Socéval Editions
Dịch giả: E. Máccô Lương Huỳnh Ngân
-
Bài hát chính thức cho Năm Thánh 2025: Những người hành hương của hy vọng
“Những người hành hương của hy vọng” là bài hát chính thức cho Năm Thánh 2025 được viết lời Việt bởi Ủy ban Thánh Nhạc trực thuộc Hội đồng Giám mục Việt Nam.
-
Bạo lực nhân danh Chúa là phạm thánh
Lên án các hành vi bạo lực tôn giáo đã diễn ra trong mùa Giáng sinh, chủ tịch Hội đồng Giám mục Hoa Kỳ tuyên bố: Sự bạo lực nhân danh Chúa là phạm thánh...