Lời sống tháng 11/2023: "Vì tất cả anh em là con cái ánh sáng..."
“Vì tất cả anh em là con cái ánh sáng, con cái của ban ngày.
Chúng ta không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối”
(1 Thexalonica 5,5)
Ánh sáng vẫn thường là biểu tượng của sự sống. Mỗi ngày chúng ta đều chờ đợi bình minh như sứ giả của một ngày mới.
Đề tài ánh sáng đã hiện diện trong lịch sử của các dân tộc và nơi những tôn giáo cổ xưa.
Truyền thống Do Thái mừng lễ ánh sáng. Lễ Hanukkah, nhắc lại việc tái cung hiến Đền thờ Giêrusalem và cuộc giải phóng khỏi những tế lễ ngoại giáo. Người Hồi giáo đốt nến vào ngày sinh của vị tiên tri, gọi là Mêlít theo tiếng Ả Rập hoặc Mêlít Canđili theo tiếng Thổ Nhĩ Kỳ.
Lễ Điuali, tên có nghĩa là những chuỗi ánh sáng, lúc đầu là một lễ của Ấn giáo, cũng được cử hành trong những tôn giáo khác nhau tại Ấn Độ để mừng cuộc chiến thắng của sự thiện trên sự dữ.
Đối với Kitô hữu, Đức Giêsu Kitô là ánh sáng soi chiếu bóng tối của trần gian.
Như vậy ánh sáng là thực tại chứa đựng một biểu tượng vững mạnh, nói lên sự hiện diện thần linh, một hồng ân cho nhân loại và cho trái đất.
“Vì tất cả anh em là con cái ánh sáng, con cái của ban ngày.
Chúng ta không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối”
Nhưng đâu là những đặc tính của con cái ban ngày? Một trong những đặc tính đó là “không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối”. Việc khước từ giấc ngủ, từ chối sự lãnh đạm hệ tại quyết định tỉnh thức. Đó là một chọn lựa của tình yêu để cư ngụ và sống trọn vẹn thời gian của mình.
Lời mời gọi cấp bách của vị tông đồ ngỏ với cộng đoàn ở Thêxalônica như vậy là lời mời gọi cùng nhau canh thức, khước từ mọi kiểu tê liệt và dửng dưng. Trong thời buổi nhân loại đặc biệt cần đến ánh sáng, thì những người không thuộc về đêm có bổn phận soi sáng cho những mối tương quan giữa con người với nhau, bằng cách liên tục dấn thân để làm cho sự hiện diện của Chúa sống lại được tỏ tường với đức tin, tình yêu và hy vọng, như thánh Phaolô viết (xem 1Tx 5,8).
Và còn cần phải vun trồng mối tương quan chặt chẽ hơn và đích thực hơn với Thiên Chúa, bằng cách đi sâu vào tâm hồn mình, tìm ra những giây phút đối thoại qua lời cầu nguyện, đem thực hành lời Người dạy để làm ngời lên chính ánh sáng này.
“Vì tất cả anh em là con cái ánh sáng, con cái của ban ngày.
Chúng ta không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối”
Có khi chúng ta cũng quen sống trong bóng tối của tâm hồn mình hoặc bằng lòng với vô vàn ánh sáng giả tạo, với những hứa hẹn hạnh phúc của thế gian, nhưng Thiên Chúa luôn mời gọi chúng ta làm ngời lên ánh sáng của Người trong ta và biết chú ý nhìn đến người khác và những biến cố xảy ra để nhận ra những đường nét ánh sáng.
Nỗ lực của chúng ta là liên tục thực hiện việc chọn lựa làm cho ta tái sinh, chọn lựa đi từ bóng tối ra ánh sáng. “Kitô hữu không thể trốn tránh thế gian, ẩn mặt hoặc coi tôn giáo như một việc tư riêng”, Chị Chiara Lubich viết: “Kitô hữu sống trong thế gian vì có một trách nhiệm, một sứ mạng trước mặt mọi người: đó là nên ánh sáng chiếu soi. Cả bạn cũng có trách nhiệm này, và nếu không làm như thế thì bạn cũng vô dụng giống như muối không còn vị nữa hoặc như ánh sáng trở thành bóng tối (Mt 5, 13-16). […] Như vậy bổn phận của người Kitô hữu là để cho ánh sáng nơi mình chiếu ra, là nên “dấu chỉ” sự hiện diện của Thiên Chúa giữa con người” (C. Lubich, Lời Sống tháng tám 1979).
“Vì tất cả anh em là con cái ánh sáng, con cái của ban ngày.
Chúng ta không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối”
Thiên Chúa là ánh sáng và những ai thành tâm tìm kiếm Người đều có thể thấy được. Bất cứ điều gì xảy ra, không bao giờ chúng ta xa rời tình yêu của Người, vì chúng ta là con cái của Người. Nếu ta chắc chắn điều này thì chúng ta sẽ không kinh ngạc, cũng không bị đè bẹp bởi những biến cố có thể làm ta liên lụy.
Cuộc động đất xảy ra năm nay tại Thổ Nhĩ Kỳ và Siria đã gây nên hơn 50 ngàn nạn nhân, đã làm đảo lộn cuộc sống của hàng triệu người. Những người sống sót sau thảm họa này, toàn thể cộng đoàn ở địa phương và ở những nước khác đã nên như những điểm sáng được dùng để mang những trợ giúp tức thời và nâng đỡ những người đã mất tình thương, nhà cửa, mọi sự.
Bóng tối sẽ không bao giờ có thể áp đảo những người chọn sống trong ánh sáng và để gây nên ánh sáng. Đối với Kitô hữu chúng ta điều này có nghĩa là sống với Đức Kitô ở giữa chúng ta, mà sự hiện diện của Người có thể mở ra những khoảng sự sống, đem lại niềm hy vọng để tiếp tục làm cho chúng ta cư ngụ trong tình thương của Thiên Chúa.
“Vì tất cả anh em là con cái ánh sáng, con cái của ban ngày.
Chúng ta không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối”
Patrizia Mazzola và ban biên tập
-
Bài hát chính thức cho Năm Thánh 2025: Những người hành hương của hy vọng
“Những người hành hương của hy vọng” là bài hát chính thức cho Năm Thánh 2025 được viết lời Việt bởi Ủy ban Thánh Nhạc trực thuộc Hội đồng Giám mục Việt Nam.
-
Bạo lực nhân danh Chúa là phạm thánh
Lên án các hành vi bạo lực tôn giáo đã diễn ra trong mùa Giáng sinh, chủ tịch Hội đồng Giám mục Hoa Kỳ tuyên bố: Sự bạo lực nhân danh Chúa là phạm thánh...