Bài đồng dao Nước Trời
Hôm nay, hồn mở phơi xanh lá
Trẻ mấy nghìn năm em bé ơi
Lau lách trên kia chiều giục giã
Về nơi tơ tóc chưa ra đời
*
Thật gần, bên tả hay bên hữu
Nơi cánh đồng, mùa chim có đôi
Em cứ tung tăng chân sáo nhé
Nước Trời như một khoảng sân chơi
Nước Trời như mảnh trăng rằm ấy
Như bát cơm đầy như nắm xôi
Hạnh phúc là điều răn có thật
Thiên đàng, địa ngục ở lòng thôi
*
Mời em se sẽ qua vườn biếc
Thả chiếc diều lên, lên tít khơi
Có thấy mình trong veo nắng gió
Và xôn xao mắt sáng, môi cười
*
Gọi thầm em sớm ra đầu ngõ
Này nụ tầm xuân tươi rất tươi
Chúa đợi, mà sao em chẳng biết
Và yêu em tự thuở đời đời
*
Một ngày, một tháng, một năm, nhỉ
Em lớn dần lên theo nắng nôi
Như lúa, ngô, khoai đồng đất ấy
Chờ ương gieo, nảy lộc, đâm chồi
*
Ngày mai, khi bốn bề giông bão
Em vẫn hồn nhiên sống thảnh thơi
Rồng rắn lên mây, cây ngũ sắc
Dung dăng dung dẻ tuổi năm mười
*
Một ông sao sáng, ông sao sáng
Em xí giùm tôi một chỗ ngồi
May túi ba gang, không đựng hết
Của kho vô tận ở trên trời
Lê Đình Bảng