Cái chạm thần thiêng
“Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người” (Ga 1, 9)
Khi Người chạm vào đời ta bằng cơ duyên vô hình
Chiếc chìa khoá mở cửa hồn ta bỗng rực sáng
Buổi mai đầu tiên ấy
Qua cánh cửa vừa mở ra
Ta chợt thấy vẻ khác thường lấp lánh trên sự vật
Cỏ lá mang hương Người cho ta quyện lấy hơi thở trinh nguyên
Ta chợt nhận ra nơi mình sống
Lặng lẽ một doi đất bừng nở hoa
Con đường mỗi ngày đi qua vẫn những hiên nhà
Sao thành thân quen rất lạ in dấu Chân Dung !
Ta biết có một thứ Ánh Sáng đang chảy tràn tâm linh
Cho đêm tĩnh lặng chan hòa sự sống
Ta nhìn đâu cũng thấy lấp lánh
Vẻ Đẹp Người ẩn chứa thật thâm sâu
Điều kỳ diệu trong trái tim khao khát
Ta lắng nghe Tình Người
Khúc hát của loài chim trong cô tịch
Âm hưởng dạt dào bài ca vũ trụ
Ru nhẹ từng rung động tinh tế
Hồn thơ trải ngập ánh huyền thiên ân
Ta thấy dòng đời thôi màu sạn sỏi
Tiếng hát thanh trong thay câu nói ngập ngừng
Đôi vai bỗng nhẹ cánh hồng trong gió
Xuân Tình nở thắm mùa tương giao
Tim chạm Lời Người ngọt ngào ân sủng
Ta biết có một điều gì đó rất thật
Chảy trong trái tim cho rộn rã mùa thương
Điều gì đó thật hơn hơi thở hằng đêm
Chạm đến nhịp đời ta bật lên màu Sự Sống
Ta bỡ ngỡ với cái nhìn từ đôi mắt bên trong
Những gam màu cuộc trần giờ đây không còn đơn điệu
Cầu vồng Ánh Sáng ẩn hiện cả ngàn lung linh
Ta thấy mình thanh trong hơn
Bức tranh lộng lẫy của Tình Yêu dần nhẹ hé
Vạn vật cùng ta rợp mát đời chiêm ngưỡng
Người ơi !
Ngày mai Người lại đến nữa nhé !
Ánh Sáng tinh khôi chợt mở choàng
Cho trái tim ta không bao giờ quên niềm hy vọng
Cung đời dấu bước mộng bình yên
An Thiện Minh