Cánh hồng Người trao!
“Chính do ân sủng mà anh em được cứu độ!” (Ep 2, 5b)
Ta đón lấy cánh hồng Người trao tặng
Cánh hồng mượt trắng tinh khôi
Đẹp như Tình Yêu vĩnh cửu huyền sâu của Người!
*
Những vệt màu in đậm đời ta
Trong mắt Người bỗng sáng ngời dịu như tuyết!
Những vấp ngã lem lấm ngày qua
Trong tình Người chợt trắng bông màu diễm tuyệt!
*
Ta thấy cuộc đời thơm hương
Từ những góc khuất chưa bao giờ biết đến!
Ta thấy bước đường mọng sương
Từ những lối mòn muôn chiều chẳng về bến!
*
Ta ôm lấy cánh hoa!
Đặt hồn ta vào chiều sâu tĩnh lặng
Cho rừng nôn nao đợi cơn gió
Cho cát khấp khởi chờ sóng lên
*
Ta chạm đến cánh hoa!
Để đời ta bật sáng ngày tinh trắng
Cho dấu bước trong xanh hơn ngọn cỏ
Cho cuộc trần thanh khiết tình nhẹ tênh
*
Ta đón lấy cánh hồng Người trao tặng
Cánh hồng đỏ thẫm bao dung
Thắm như Trái Tim dịu lắng vô biên của Người!
*
Những vết đau quặn thắt hồn ta
Người giang tay tự tình ôm trọn lấy
Những gai nhọn rát buốt xót xa
Người chịu thấu cho Tình không ruồng rẫy
*
Ta biết bụi đất được yêu!
Từ ánh mắt của Tình Người chạm tới!
Ta cảm nhịp sóng huyền siêu!
Từ Trái Tim của giọt hồng trao gởi!
*
Ta nâng niu đóa hoa!
Đặt tình ta vào lòng đêm chiêm ngắm
Cho hồn vương tơ giọt kinh hát
Để mắt quyện gió cung nhạc say
Ta trìu mến đóa hoa!
Cảm biết đời ta có Người trong sâu thẳm
Cho vần thơ ước nguyện tình mọng ngát
Để nhịp sóng dâng đầy ánh sương mây
An Thiện Minh