Dấu ấn trăm năm
Trăm năm trước, tại làng quê hẻo lánh
Mẹ hiện ra, ngợp trong ánh chói chang
Ba trẻ thơ đã hết sức ngỡ ngàng
Bà là ai? Nét diễm kiều tỏ rạng.
Mắt nhân từ, thân mật như người bạn
Nở nụ cười thật duyên dáng làm sao
Lời của Mẹ tha thiết đến ngọt ngào
Gởi nhân loài, nhờ ba trẻ loan báo.
Việc trước tiên, chớ làm điều gian xảo
Biết loại trừ những bất hảo, xấu xa
Sống công chính, dứt khoát bỏ đường tà
Ăn năn tội, không cố tình sa ngã.
Yêu mến Chúa, ơn cứu chuộc vô giá
Sùng kính Mẹ, luôn vững dạ trung kiên
Rèn đạo đức, luyện tập sống nhân hiền
Lòng bác ái, mỗi ngày một thăng tiến.
Kinh Mân Côi, thường xuyên trên môi miệng
Để ơn lành mãi tỏ hiện chở che
Khiến quỷ ma phải khiếp đảm, e dè
Chước cám dỗ, ta biết đường tránh né.
Đoàn chúng con, với tâm hồn thơ bé
Mừng trăm năm, dấu ấn Mẹ hiện ra
Ba mệnh lệnh, thực thi chẳng lơ là
Đợi ngày sau, về bên Mẹ tất cả ...
Lm. Xuân Quang (12.5.2017)