Hiện tại trong vĩnh hằng
“Tôi nhận ra rằng mọi sự Thiên Chúa làm sẽ tồn tại mãi mãi.
Không có gì để thêm, chẳng có gì để bớt.
Thiên Chúa đã hành động như thế
để phàm nhân biết kính sợ Người.
Điều gì đang có, xưa kia đã có,
điều gì sẽ có, xưa đã có rồi”
(Gv 3,14-15a)
*
Hỡi Thời Gian – Vô Thời Gian
Ta thấy gì qua Người
Một cuộc trần giới hạn nhiều mong manh
Một trái tim nhịp đập đầy khuất tất
Mọi sự rồi cũng về với Người
Như dòng sông đổ về biển lớn
Thế là sáng cho cái nhìn danh vọng!
Thế là tỉnh cho dấu đời đam mê!
*
Hỡi Nguyên Lý – Phi Nguyên Lý
Thời gian trong ta là dòng chảy trong Người
Quá khứ tương lai hiệp nhất nơi hiện tại
Thời gian dành cho Người có bao giờ qua đi?!
Tình Vô Biên kéo vào lòng hữu hạn
Cung bậc cuộc đời chợt nở màu Hoa Xuân!
Thế là phúc dấu chân hướng về Vĩnh Cửu!
Thế là huyền tình biến vào Tình bao la!
*
Hỡi Tình Yêu Vĩnh Hằng!
Người luôn là chính tương lai sẽ đến
Điều không thể hiểu trong lý trí giới hạn
Lại mở toang trong trái tim bỏng cháy khát khao
Yêu có khi nào biết tuổi?!
Tình đâu bao giờ cứng niêm?!
Hữu Thể Người luôn kỳ diệu là Cái Đang Đến
Tình Yêu Người mãi lấp lánh Sự Mới Tinh Khôi
*
Biến cố Tình Yêu Vĩnh Hằng
Vẫn luôn hiện diện trong biến cố thời gian
Như dấu chỉ thực tại ân sủng
Khi Thần Khí hiện thực hóa thành toàn trong lịch sử
Hiện tại là khoảng trung gian
Của khoảnh khắc ở giữa khoảnh khắc
Giữa khởi nguồn lịch sử huyền nhiệm Tình Yêu
Và điểm đến cư ngụ trong Tình Yêu huyền nhiệm
*
Hỡi Thời Gian – Vô Thời Gian!
Người quyện vào khoảnh khắc ngắn ngủi bụi trần
Cho trái tim tiếp nhận trọn vẹn Trái Tim
Cho hương hoa quyện lấy Hương Tinh Thần Khí
Cho thời gian hiện tại
Trở thành Cái Hôm Nay của Tình Yêu Bất Diệt
Cho khoảnh khắc bây giờ
Trở thành Thời Gian Ân Sủng trong Tình Yêu
Ôi thời gian Tình Yêu dành cho bụi đất!
Ôi khoảnh khắc Trái Tim đong đầy trái tim!
Khát khao từ đây hòa mình vào No Thỏa!
Hữu hạn đến giờ biến mình vào Vô Biên!
Hỡi Thời Gian – Vô Thời Gian!
Người giang tay ôm lấy nhỏ nhoi từng dấu bước
Cho ngôn từ đứt quãng kết thành vần thơ
Cho nhịp lòng trắc trở rung lên mùa Tình sử
Cho thời gian hôm nay
Trở thành Hiện Tại trong Vĩnh Cửu
Cho phút giây lúc này
Theo dòng Ánh Sáng nở Xuân Yêu
Ôi thời gian Tình Yêu trao ban nhịp sống!
Ôi khoảnh khắc Hương Tình ngập tràn trái tim!
Trần trụi từ đây thăng hoa trong Thần Khí!
Chất thể đến giờ thoát thai vào Hương Thiêng!
*
Hỡi Thời Gian – Vô Thời Gian!
Trong dòng chảy trần đời
Của quá khứ vào hiện tại
Là cái được đến thường xuyên của tương lai
Luôn mượt mà dòng chảy Tình Yêu tỏ hiện
Của Đấng Hằng Yêu Thương
Vào Đấng Hằng Được Yêu Thương
Trong Thần Khí Tự Do và Hiệp Nhất
Ta ngất ngây quan chiêm thời mạc khải
Theo Hương Tình miết lấy chấm thời gian
Ôi! Mọi cung bậc khoảnh khắc!
Đều đến từ Tình Yêu qua Trái Tim trong Thần Khí
Ôi! Mọi nấc thang thời gian!
Đều trong Thần Khí qua Trái Tim hướng về Tình Yêu
Người làm cho hiện tại bụi đất đi vào vĩnh hằng
Khi nhẹ nâng hồn thơ vào cung huyền bí nhiệm
*
Tự cấu trúc hữu thể qua từng dấu bước
Đều phóng ảnh sự khởi sinh - sự đón nhận
Và sự hiệp nhất giữa đón nhận – khởi sinh
Trong dấu chân từ quá khứ
Hiện tại là khoảng không gian tạo ra cá vị bản sắc
Trong tư thế sống trong khoảnh khắc yêu thương
Hiện tại là khoảng không gian của sự đón nhận
Trong sự hiệp nhất giữa khoảnh khắc khai mở và hướng về
Hiện tại là khoảng không gian của tự do Tình Yêu
Sự hiệp nhất của thời gian hiện tại
Là sự hiệp nhất giữa nguyên thủy cùng đích và tương lai
Là sự vận động Tình Yêu Vĩnh Hằng hiệp nhất Tam Vị
Ôi! Khoảnh khắc hiện tại!
Tình Yêu vẫn mãi là Nguồn Từ Đó Đến
Là Cái Đang Được Đến
Là Cái Phải Đến mãi mãi của Tình Yêu!
*
Hỡi Tình Yêu Vĩnh Hằng!
Người dành cho ta thời gian của lời đáp trả
Là thời gian hiện tại chính hôm nay
Là thời gian ta đón nhận Tình Yêu đầy ý thức
Trong tự do trao ban
Trong sáng tạo chủ thể lịch sử
Thời gian Người in dấu vĩnh hằng trong ta
Là bước vượt qua thời gian thuần túy trầm đục
Của ngày qua ngày
Của đêm tới đêm
Ta đi vào thời gian phẩm tính
Trong khoảnh khắc ngã vị hướng về Chân Trời Sự Thiện
Trong quyết định tự do
Trong Tình Yêu chọn lựa dâng hiến
Bước vượt qua của ta trong Người
Là bước Vượt Qua đồng hành cùng Người qua Cây Ân Sủng
*
Thời gian ta dành cho Người
Là thời gian ta sống chính thật sung mãn
Khi tự khởi sinh sáng kiến tràn trào yêu thương
Khi tự đón nhận ân thiêng dạt dào lòng mến
Khi tự hiệp nhất sự lãnh nhận và khởi sinh
Thành hành động khai mở hướng về Tình Yêu Sự Thật
Thời gian hôm nay phản ảnh thực tại Người
Khi cung lòng ta mở ra cho Ánh Sáng
Hành vi nguyên thủy của Tình Yêu sinh hiệu năng
Thời gian trở thành Nguồn Từ Đó Đến
Khi đón nhận huệ ái từ Trái Tim
Đường trần hiện thực hóa biến cố ân sủng
Thời gian trở nên Cái Được Đến của Tình Yêu
Khi hồn thơ quyện lấy Hương Yêu Thần Khí
Bước chân thực tại hướng về tự do
Thời gian hóa thành bước nhảy về Cái Phải Đến
*
Hỡi Thời Gian – Vô Thời Gian!
Hỡi Tình Yêu Vĩnh Hằng Cứu Độ!
Thời gian của ta hôm nay
Không là chuỗi dài mệt nhoài đếm khoảnh khắc
Nhưng là mùa xuân khai mở cho Tình Yêu
Đếm hồng ân trong trái tim rạo rực đầy sức sống
Thời gian của ta bây giờ
Không là vòng khép kín chật chội cung đời vị ngã
Nhưng là lịch sử hiện sinh của Tình Yêu
Mở toang cung lòng cho Hương Tinh Thần Khí
Thời gian của ta lúc này
Không là bước chân trầm mình trong hỗn mang chất thể
Nhưng ra khỏi mình để đến trong Tình Yêu
Ôm lấy Trái Tim nghe ru hời nhịp đập linh thánh
*
Ôi Thời Gian Huyền Nhiệm!
Ôi hiện tại trong vĩnh hằng Tình Yêu!
Ta đi vào Thời Gian Người
Dòng chảy yêu thương lấp đầy khoảng trống
Ta bước vào Mùa Xuân Người
Từng nhịp rung thiêng ghi mãi dấu ấn Tình
Mênh mang cỏ lá xào xạc
Vỡ lỡ sóng đời xôn xao
Thanh thanh bước chân mùa ân sủng
Huyền huyền sương thánh đọng trái tim
Phút giây hiện tại sáng thành mầu nhiệm
Thời gian bụi trần cuộn mình hóa Tình Yêu
Còn chi nữa hoa lòng không nở rộ?!
Còn chi nữa xuân đời không ngát hương?!
An Thiện Minh