Khóc thương Đức TGM Phaolô Bùi Văn Đọc
Đi chi xa quá ! Hỡi Cha ơi !
Ad Limina – một cuộc đời
Ra đi hăng hái, vui, cười, nói
Bước chân chậm chút cũng tới nơi.
Giáo hoàng ân cần đón bạn hữu,
Giáo triều chia sẻ cuộc thế thời
Tông đồ hỉ hoan vào việc mới
Cha dừng cuộc chơi – bước vào trời.
*
Đi chi xa quá ! Hỡi Cha yêu !
Ý nghĩa biết bao một buổi chiều
Chủ sự hy tế nhà Thánh Tổ
Phaolô xin gì với Phaolô ?
Lạ lùng biết bao điều linh nghiệm
Lễ tất, nhịp tim bỗng xuống chiều !
Vẻ như trên cao đã đáp ứng
Để lại bàng hoàng cả Giáo triều !
*
Đi chi xa quá ! Hỡi Cha cười !
Đến đâu cũng gởi lại nụ cười
Nụ cười nâng bước đường mục vụ
Nói ngắn, làm nghiêm với nét cười.
Bốn năm lo toan Tổng giáo phận
Vừa kịp chỉnh chu một số nơi
Tặng cho chúng con hai giám mục
Đăng đê muôn sự ! Cha vẫn cười.
*
Đi chi xa quá ! Hỡi Cha tài !
Đà Lạt mộng mơ gởi cuống nhau
Sài Gòn phồn hoa mớm con chữ
Nước Ý thánh đô luyện kỳ tài.
Đà Lạt, Mỹ Tho, Tổng Giáo phận
Nhiệm vụ nào giao cũng kê vai
Bốn năm Cha – con sao quá ngắn !
Vừa kịp hiểu nhau đã chia tay !
*
Đi chi xa quá ! Hỡi Cha hiền !
Mục tử đi đầu dắt đoàn chiên
Cha con một nhà vui trong Chúa
Sài Gòn êm ả mối đoàn viên.
Cha đi, con nghĩ “vắng chốc lát…”
Ít hôm Cha về nối hòa duyên
Tâm giao với trời mạnh đến nỗi
Thượng thăng về trời thật đoàn viên.
*
Đi chi xa quá ! Hỡi Cha chung !
Sài Gòn khóc Cha lộng không trung !
Giáo tỉnh tiếc Cha gẫy tương phùng !
Việt Nam kính Cha trọn tín trung !
Giáo hội tiễn Cha gởi hy vọng.
Giáo hoàng suy tính xếp việc chung.
Chúng con kinh nguyện góp chút công
Đi chi xa quá ! Hỡi Cha chung !
Hòa Duyên (15/3/2018)