Năm sự Vui: 4. Điềm Thiêng
Năm sự Vui - Thứ bốn thì ngắm
Đức Bà dâng Đức Chúa Giêsu trong đền thánh.
Ta hãy xin cho được vâng lời chịu lụy.
Lời Chúa: Lc 2, 32
(32) Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài.
Điềm Thiêng
Đất nâng niu ru Chồi non say giấc
Mây dịu dàng che bớt ánh nắng trưa
Gió mơn man hong mát khẽ đong đưa
Vui đón nhận Hương Đầu Mùa thánh khiết.
*
Gốc già khô vui mừng khôn kể xiết
Bao xuân qua trông đợi ánh Vầng Đông
Xóa tan đêm che khuất mảnh đất rồng
Cho Nắng Xuân chan hòa muôn cây cỏ.
*
Mắt nhìn thấy Điềm Thiêng không thể tỏ
Tay chạm vào Nguồn Thượng Trí vô biên
Thân cát bụi được ôm cả Linh Thiêng
Dẫu biến tan cũng thỏa lòng tan biến.
*
Đất cầu Mưa ươm Chồi non thánh hiến
Ngày long lanh với Nguồn Sáng chứa chan
Ngậm Sương khuya hớp muôn ánh Trăng vàng
Đất lắng nghe nhịp rung từng hơi thở.
*
Tình của Đất có chi mà trăn trở
Khi mọn hèn cung chứa cả Bao La
Lòng ấp ủ Hương thánh sủng diết da
Tim hợp tấu vang lên ngàn giai điệu.
*
Đây mùa yêu tình Đất Trời huyền diệu
Dẫu tim hồng nghẹn xót buốt đớn đau
Vui hiệp dâng cùng Thiên Ý nhiệm mầu
Hồn thanh thoát bình an trong tín thác.
Song Lam,
Tình Thơ Mân Côi, tr.8