Người đến nhà mình
“Người đã đến nhà mình.” (Ga 1, 11)
Người đến nhà mình!
Có sóng lòng rộn vang câu hát
Có sương ngọc khấp khởi mùa kinh
Có hạt yêu rung theo thần nhạc
*
Người đến nhà mình!
Có trái tim bừng reo Thiên Ý
Có ánh mắt rực sáng niềm Tin
Có câu thơ choàng ôm Thiện Mỹ
*
Ô! Khao khát chạm vào Tinh trắng!
Biếc ngỡ ngàng hồn khiết sương mây
Cung tay đón hồng ân Quà Tặng
Thanh dịu dàng lòng ngắm tim say
*
Ô! Đêm tối bỗng tràn Ánh Sáng!
Bước ngập ngừng chợt nhảy vui reo
Thơm mái ấm hương Người sung mãn
Điệu thì thầm tình vỗ kinh gieo
Người đến nhà mình!
Ươm trái tim mướt xanh Sự Thiện
Tung hy vọng Lòng Mến trung trinh
Đẹp an hòa thỏa ngày diện kiến
Người đến nhà mình!
Thổi Gió Thiêng hương trời lay động
Dìu bụi đất nghiêng mình lặng thinh
Cho Lời – Tình tỏa lan Sự Sống
An Thiện Minh
Đồng Xanh Thơ Sài Gòn