Nơi thiên đường ký ức
Có ai hát trong địa đàng cổ tích
Một đêm thiêng khi nhật nguyệt ra đời
Đêm lụa là của vạn vật sinh sôi
Đêm tơ tóc cỏ hoa vườn sáng thế
*
Em còn nhớ Sấm Truyền ca, mẹ kể
Chuyện Abraham sát tế con mình
Đêm mịt mùng đêm vật vã lòng tin
Đêm sống thác một nguyện thề đứt ruột
*
Em có thấy trống kèn vang thảng thốt
Đoàn hành hương qua Biển Đỏ ráo chân
Đưa nhau về miền Đất Hứa Canaan
Đêm hội ngộ của mười hai chi tộc
*
Ở bên ấy, những đêm dài Cựu Ước
Mà tiên tri, tổ phụ vẫn hoài trông…
Để bây giờ mình gặt hái phơi phong
Của lễ đầu mùa là ơn Cứu Rỗi
*
Mau chân nhé và vội vàng khăn gói
Về Emmaus muôn dặm thẳng, đường xa
Cứ hò reo như trẻ nhỏ lên ba
Xiêm áo mới, trẩy lên đền đi lễ
*
Đừng quên hái những chùm lan, chùm quế
Nở một mùa nhân đức rất thơm tho
Để nhớ mình từ bụi đất, hư vô
Được sống lại từ trầm luân, tội lỗi
Để ghi nhớ những tuần chay sám hối
Em chân trần, tôi áo nhặm, vòng gai
Mỗi chiều về cơn gió rét Giêng, Hai
Hoa xoan tím dọc đường quê thơm ngát
Tôi đứng ngắm, chờ em lên dâng hạt
Sao lời kinh, điệu vãn cứ nao long
Hình như là ơn Chúa ngấm vào trong
Thành máu thịt chở đức tin, lòng đạo
*
Này là của riêng truyền đời châu báu
Mười lăm sự thương khó Chúa Giêsu
Mệ để dành khi đưa võng, hát ru
Nuôi ta lớn khôn bằng kinh cầu nguyện
*
Đâu cứ phải là thiên kinh vạn quyển
Lòng có tin thì miệng mới mở lời
Về thượng nguồn để tắm mát dòng khơi
Để thấy mênh mang dạt dào Lời Chúa
Gò Dầu, mùa chay 2010
Lê Đình Bảng