Trái tim tự tình
“Thật vậy, chỉ có một Thiên Chúa,
chỉ có một Đấng trung gian
giữa Thiên Chúa và loài người:
đó là một con người, Đức Kitô Giêsu
Đấng tự hiến làm giá chuộc mọi người”
(1 Tm, 2, 5-6)
Hỡi Trái Tim mang đầy thương tích!
Ta rạp mình trên nỗi đau Tình Yêu
Nghe man mác cung lòng Lời huyền trầm lịch sử
Nghe thì thầm tiếng vọng tận Nguồn Cao
*
Người tiến về Giờ đích điểm
Trong thân phận thinh lặng đơn côi
Sự vâng phục trọn hảo Thiên Ý
Mở ra chân trời tình thương mầu nhiệm
*
Người tự tình giao nộp cho bóng đêm
Mang trên mình sức nặng khốn cùng hệ lụy
Người không thờ ơ với tội đời nghiệt ngã
Ôm vào lòng ngàn rên xiết sinh linh
Không nỗi đau nào Người không cảm nhận
Không thống khổ nào Người từ chối cưu mang
Người là Người đã vì yêu mà khổ!
Người là Người đã muốn khổ vì yêu!
*
Người đi vào Giờ cùng trọn
Trong sự lánh mặt phôi pha đất Trời
Lời thương đau xoáy động hồn biển sóng
Tim rì rào thấu bến bờ nhân gian
*
Người giang tay chịu xé nát
Tận thâm sâu tình trạng lưu đày tội nhân
Người không trên cao cúi xuống nỗi đau
Nhưng ở cùng ta trong cảnh trầm hoang trần trụi
Không bỏ rơi nào Người không đón nhận
Không vết nhơ nào Người chẳng rửa sạch tinh
Người là Người đã vì yêu mà đến!
Người là Người đã đến chỉ vì yêu!
*
Người đi vào đáy thẳm bóng tối
Tiếng kêu thống thiết của phận lìa xa
Khoảng cách vời vợi giữa Trời đất
Đọng lại thì thầm Trái Tim nài thứ tha
Ôi! Tình Yêu muôn đời tự hiến
Trái Tim mở ra dòng chảy hòa an
Biến lời nguyền lề luật thành âm vang huệ ái
Kéo giới hạn đi vào Lòng Vô Biên
Bước đường bụi đất nay nở hoa Lòng Mến
Dặm trường đêm mờ tỏ màu thanh trong
*
Người mang lấy trong thời gian
Hình hài nát tan của người tôi tớ
Sống tự bên trong tình trạng bơ vơ
Sự thất sủng của kiếp bụi trần chia cắt
Ôi! Trái Tim tự tình trao hết
Chẳng có gì Người không hiến vì yêu
Người từ bỏ cung trời huyền siêu
Ở với tội nhân như cách Người Hiện Hữu
Hủy sự phán xử bằng lòng xót thương
Đưa dấu chân bùn nhơ vào miền tinh trắng
*
Hỡi Trái Tim mang đầy thương tích!
Ta lặng yên nghe thỏ thẻ cuộc tình
Cho Tình Yêu Người sẵn lòng hy lễ
Bởi Tình Yêu Người mặc lấy tội khiên
Người hiến dâng chính mình cho Ánh Sáng
Cả cung đời trong hai chữ phục suy
Khi đồng hành bụi trần đi vào cơn hấp hối
Nỗi thoi thóp của tháng ngày chia phôi
Cho tiếng thở từ nay thôi đứt quãng
Kết hiệp đầy tràn nhịp Thần Khí Phục Sinh
*
Người lãnh nhận tất cả từ Tình Yêu
Và hiến dâng trọn vẹn cho Tình Yêu không từ khước
Ôi! qua thời gian của kiếp hữu hạn
Người mở ra quan hệ vĩnh hằng
Sự giao nộp vô tận chính bản thể
Trong Đấng Yêu Thương vĩnh cửu muôn trùng
Sự giao nộp trên Cây Ân Sủng
Phóng ảnh điều diễn ra trong thực tại nội tại thần linh
Tình Yêu tuôn tràn hướng về tha thể
Qua Trái tim trong Thần Khí hiệp thông
Ôi sự tự tình giao nộp!
Ôi điều kỳ vĩ của Trái Tim!
Người làm nên nhiệm mầu lịch sử
Khi đi trọn kiếp lưu đày tội nhân!
Người là Người đã vì yêu mà khổ!
Người là Người đã muốn khổ vì yêu!
*
Người kéo Trời Cao đến từng nhịp ru
Đưa bụi trần giao hội thiên thu Tình Sáng
Người là Người đã vì yêu mà đến!
Người là Người đã đến chỉ vì yêu!
Ôi sự tự tình giao nộp!
Ôi điều kỳ vĩ của Trái Tim!
An Thiện Minh