Trò chuyện với Chúa Hài đồng
Hài Nhi được bọc trong khăn
Nằm trong máng cỏ hiền lành nhìn con.
Nhìn con, sao Chúa nhìn con?
Chúa lo phận Chúa, làm con người phàm.
*
Hài Nhi xuất hiện trên đời
Trời đêm cô tịch khiến Người khiếp không?
“đêm đen chỉ ở tấm lòng,
Màn đêm dần khép, VỪNG ĐÔNG chào đời.”
Đêm đông lạnh lẽo đất trời,
Hài Đồng học biết cuộc đời khó khăn !
“lạnh lùng có Mẹ bọc khăn,
Chiên bò thở ấm băn khoăn nỗi gì.”
Làm thân Thiên Chúa giáng sinh
Mà không mướn nổi phòng sinh cho mình !
“đến thăm nhân loại bạc tình,
Người chưa đuổi giết, cảnh tình còn may.”
Biết may sao lại còn gây
Thiên thần vang hát ngất ngây vũ hoàn ?
“Vua Trời mặc xác phàm nhân
Thiên thần hợp với phàm nhân bái quỳ.”
Sao không chứng tỏ quang uy
Báo dân thành biết, lại quy mục đồng ?
“Nước Trời ai cũng muốn thông
Nhưng người bé mọn được Lòng Cha thương.”
Chúa sinh rúng động quân vương
Gây ra tàn sát thảm thương hài đồng !
“Nước Trời là của hài đồng,
Ai nên trẻ nhỏ được trông Chúa Trời.”
Đi chi Ai Cập xa xôi,
Hài Nhi, sản phụ mù khơi dặm trường !
‘’Chúa Cha có lối, có đường,
Dùng tay trần thế xiển dương Công Trình.’’
*
* *
Hài Nhi được bọc trong khăn
Nằm trong máng cỏ hiền lành nhìn con.
Nhìn con, sao Chúa nhìn con?
Chúa lo phận Chúa, làm con người phàm.
*
Hỏi gì nữa đây, hỡi Chúa Con
Một màng rơm hèn cũng vuông tròn.
Làm người khó lắm Chúa nhỏ ạ !
Nắng thiêu, gió bấc, dạ héo hon.
“làm người là phúc đấy hỡi con,
Ta đến giao hòa Chúa với con,
Ta dẫn con đi đường thập tự,
Nước Trời rộng cửa chào đón con.
Hài Nhi được bọc trong khăn
Nằm trong máng cỏ hiền lành nhìn con.
Giáng sinh 2016,
Hòa Duyên