Tự sự mùa Chay
Biết gởi đâu
Cho sinh lợi quỹ thời gian Cha tặng
Dùng chẳng dùng đời yên ắng nhàn trôi
Chẳng thể nhân phút biếng nhác ngồi rồi
Kiếm trọn vẹn từng giây bồi tâm lắng.
*
Biết gắn đâu
Con tim yêu cứ chực chờ thổn thức
Chực trào lên đón Ý lực tự Trời
Muốn lượn bay trên sóng đời ký ức
Tháp thân vào được cùng Chúa ra khơi.
*
Biết góp đâu
Những niềm riêng những bộn bề suy nghĩ
Để phản hồi những trái ý lòng ngay
Đón lửa mến từ Tay Ngài Thượng trí
Suối Tin Mừng no thoả bốn mùa say.
*
Biết tựa đâu
Gác gánh đời khi đêm về nhọc mệt
Được nghỉ ngơi lúc sức kiệt hơi tàn
Đường dương thế Thánh Tâm Cha mật thiết
Ngực ấm Ngài con có giấc bình an.
*
Mà dường như
Chúa dắt con đồi Can-Vê lộng gió
Mát đìu hiu mắt mải ngó ven đường
Bóng thập tự chiều nay ai rị mọ
Con làm sao hiểu được rõ nguồn cơn!
*
Mà có thể
Lớp học này con lớn hơn một chút
Được bôn ba được chăm chút nghĩ suy
Học trách nhiệm học văn thơ cầm bút
Lựa vần gieo lựa hoa cỏ dâng Ngài.
*
Chỉ có thế
Con ngỡ ngàng trước nụ cười nhân thế
Nết thơ duyên Cha truyền bao thế hệ
Vào vườn xưa, Vườn Cây Dầu cầu nguyện
Trải một đời tâm sự với Cha yêu.
Dã Tràng Cát
Đồng Xanh Thơ Sài Gòn