Xuân Thánh khí!
“Sơn hà nở rộ hoa tươi
và mùa ca hát vang trời về đây.” (Dc 2, 12)
Hoa lúng liếng
Bờ nghiêng tiếng chim hót
Tơ nhẹ giăng
Trên Đỉnh Sáng Xuân tươi
Rừng mơ say
Chớp mắt mọng tiếng cười
Mưa phơn phớt
Ươm hạt màu tinh trắng !
*
Tình thoảng về
Dịu dàng đong hạt nắng
Nâng cung trầm
Theo điệu hát thiên thai
Nâng nét duyên
Rạng rỡ tràn ánh mai
Hạo nhiên Khí
Bừng quang Xuân lồng lộng !
*
Tim lấp lóa
Đón nhịp yêu Trời rộng
Không gian mùa
Tay trải mộng vô biên
Vỗ vần thơ
Rợp mát phút thanh yên
Cành sủng lộc
Nở muôn chồi xanh biếc !
*
Hương Xuân thắm
Mở từng giọt thánh khiết
Thả vào hồn
Trong suốt ánh pha lê
Ướm vào tim
Lòng Mến rực sao khuê
Thanh bát ngát
Thơm miền thơm châu báu !
*
Vươn ánh sáng
Tình dâng ngàn tiết tấu
Chở tiếng lòng
Cho đàn miết lên Xuân
Chở tiếng ca
Cho tim khiết thấm nhuần
Lời Sự Sống
Ru cung bậc thượng tiến !
Đời chúc tụng
Rạng mùa kinh ước nguyện !
Thời gian thơ
Gợi sóng mắt siêu thăng
Trái mơ thiêng
Mọng nhịp khúc vĩnh hằng
Xuân Thánh Khí !
Ô ! Mùa Xuân tuyệt mỹ !
An Thiện Minh