Cầm (Giải Viết Văn Đường Trường 2016)

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 1233 | Cập nhật lần cuối: 4/15/2016 3:48:56 AM | RSS

Trên trần gian nghệ thuật được phân làm bốn loại: cầm - kỳ - thi - họa. Để ca tụng Chúa trên trần gian này riêng bộ môn “cầm” cũng đã được chia ra làm rất nhiều loại như: nhạc sỹ, ca sỹ, ca trưởng, ca đoàn, ca viên, nhạc công… Còn về dụng cụ phát ra tiếng nhạc cũng có rất nhiều loại: đàn piano, đàn tranh, đàn hạc, đàn bầu, đàn đá, đàn guita, đàn organ, đàn violon, đàn tỳ bà, sáo trúc, đàn nhị, đàn cò, đàn bầu, trống, chiêng, kèn…

Trong một ca đoàn nọ của một giáo xứ có bốn người gồm một ca trưởng, một nhạc sỹ, một nhạc công, một ca viên cùng qua đời vì bệnh tật trong cùng một năm. Bốn người này đều là những người công chính và sống đúng luật mến Chúa yêu người như Chúa đã dạy. Các linh hồn này đều lên tới thiên đàng và Chúa hỏi cả bốn người: “Trong các con ai là người mến Chúa yêu người nhất và làm được những gì để lập công phúc ở trần gian?”.

Cầm (Giải Viết Văn Đường Trường 2016)Người ca trưởng hiên ngang bước ra trước và thưa với Chúa: “Lạy Chúa, con là ca trưởng, trong mỗi thánh lễ con đã dùng hết tài năng của mình mà điều khiển ca viên lẫn nhạc công để dâng lên Chúa những bài hát mà nhạc sỹ sáng tác nên con là người có công nhất trong ca đoàn. Vậy con xin dâng lên Chúa tất cả khó nhọc của cuộc đời con, mong Chúa thương nhận và cho con được hưởng nhan thánh Chúa trước hết ạ!”.

Lúc này người nhạc sỹ nghe vậy liền thưa với Chúa: “Lạy Chúa, con là một nhạc sỹ chuyên sáng tác những khúc nhạc hay để tôn vinh Thiên Chúa, nếu không có con thì ca trưởng, nhạc công, ca viên chẳng có những bài hát hay để dâng lên Chúa đâu, vậy xin Chúa hãy cho con được hưởng nhan thánh Chúa đời đời trước tiên”.

Chúa nghe xong cũng ầm ừ và bảo: “Hai con đều có công lao rất lớn, nhưng đối với ta những lời các con ca ngợi không thêm gì cho ta hết, nhưng ta rất vui lòng khi nhận những công lao khó nhọc của hai con trong suốt cuộc đời trần gian. Vậy còn nhạc công và ca viên thì sao, các con đã làm gì để mến Chúa yêu người?”

Lúc bấy giờ nhạc công mới thưa: “Lạy Chúa, con đã bỏ ra rất nhiều thời gian để học đàn organ và không có con thì ca đoàn không có những tiếng đàn du dương để dâng lên Chúa trong các thánh lễ, và thánh lễ chỉ có những tiếng ngân nga buồn tẻ mà thôi Chúa ơi, cả cuộc đời con, con đã dâng tiếng đàn là công sức của con dâng lên Chúa, xin Chúa hãy thương nhận và cho con được vào hưởng nhan thánh Chúa”.

Chúa nghe xong cũng gật gù và phán: “Con cũng thật là một người không thể thiếu trong ca đoàn, tiếng đàn của con cũng đã vang lên đến tai ta, và ta cũng rất hài lòng lắng nghe tiếng đàn của con dâng lên trong các thánh lễ, nhưng các thiên thần trên thiên đàng đàn hay hơn con rất nhiều”. Sau đó Chúa quay sang hỏi người cuối cùng: “Còn ca viên, con đã làm gì để được coi là mến Chúa yêu người?”.

Lúc này ca viên mới lặng lẽ khiêm tốn thưa: “Con chẳng có gì để dâng lên Chúa, con chỉ biết cám ơn Chúa đã ban tài năng cho các nhạc sỹ, ca trưởng, nhạc công để con có những bài hát hay, những ngày luyện tập kiên trì, những tiếng nhạc êm dịu để dâng lên Chúa. Con không phải là nhân vật quan trọng trong ca đoàn, nhưng con ca ngợi Chúa với tất cả lòng thành của con dâng lên Chúa trong mỗi thánh lễ, đồng thời con cũng yêu mến các ca viên trong ca đoàn như lời Chúa dạy bằng cách quan tâm hỏi han các bạn vắng mặt trong mỗi ngày đi hát hoặc đi tập. Con chỉ có món quà nhỏ bé đó để dâng lên Chúa mà thôi. Con xin lỗi Chúa vì con không có tài năng như ca trưởng, nhạc sỹ, nhạc công. Và con xin hết lòng cám ơn những người tài giỏi do Chúa thương ban, để con có những ngày tập luyện gian khổ, những ca khúc hay, những tiếng đàn du dương để dâng lên Chúa. Con tạ ơn Chúa vì tất cả”.

Chúa nghe xong liền phán: “Tất cả các con đều đẹp lòng ta, nhưng lời ca viên nói làm ta vui lòng hơn cả. Vì tài năng ta ban cho mỗi người khác nhau, không phải tự sức các con có thể làm được những điều đó, mà là do ơn của ta ban cho các con khi các con còn sống trên trần thế. Phần thưởng của các con đều là một đồng như nhau. Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót, nên những ai càng khiêm nhường ta càng yêu mến”.

Và tất cả nhạc sỹ, ca trưởng, nhạc công, ca viên đều được lên Thiên đàng, nhưng người được đẹp lòng Chúa hơn cả là ca viên, vì những lời của ca viên là những lời trong tấm lòng khiêm nhường tận đáy lòng như lời Chúa phán xưa: “Hãy học cùng ta vì ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng”.

Lòng khiêm nhường và biết ơn là điều Chúa cần nhất khi con người sống ở trần gian này. Không có gì mà Chúa không biết và quan phòng cho từng người chúng ta, tất cả đều là tình thương của Chúa ban tài năng cho chúng ta. Chúng ta phải cảm tạ Chúa và đem ra phục vụ lợi ích cho mọi người theo như luật Chúa dạy là: “Mến Chúa trên hết mọi sự và yêu người như mình ta vậy”. Đó là thước đo để con người có thể vào thiên quốc hay không.

Cám ơn Chúa đã cho con có trí óc để con có thể viết ra những dòng này mà ca ngợi kỳ công của Chúa trên trần gian này.

Mã số: 16-057
Giải Viết Văn Đường Trường 2016, Bản tin 5.