Đêm Giáng sinh diệu kỳ (Giải Viết Văn Đường Trường 2016)

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 1576 | Cập nhật lần cuối: 3/13/2016 1:25:38 AM | RSS

Một buổi sáng cận ngày Noel, khi tiếng chuông Nhà Thờ đổ liên hồi báo hiệu một đêm Giáng Sinh an lành sắp đến ; đêm Chúa Hài Đồng sắp sinh ra đời. Đêm qua đã là đêm 22 tháng chạp. Và sáng nay, khi cây Noel trong phòng Thiên Thanh vẫn còn rực sáng, cô bé choàng mình thức dậy vì tiếng chuông điện thoại reo vang trên bàn học cạnh cửa sổ. Cố bé mắt nhắm mắt mở đưa tay dụi mắt, tay kia cầm điện thoại trong lúc miệng liên tục ngáp

- Bố hả? Con đang ngủ ngon bị bố đánh thức dậy nè. Bố mẹ về chưa? Sao vậy bố?

- Chưa về đâu con gái. Ông bà nội có khách giữ bố mẹ ở lại chơi đến tối mới về con ạ. Bà nội gừi cho con bưởi con thích đó!

- Lại bưởi nữa hả bố! Con ngán bưởi lắm rồi! Sáng nay con có tiết học Anh Văn ở trường. À, chiều bố về nhớ làm cho xong chiếc hang đá nhé bố. Đêm 24, tụi bạn con muốn về nhà mình chơi đón Noel đó bố

- Được rồi, bố nhớ mà! Ngày Noel cũng là ngày sinh nhật của con gái bố mà, phải không? Sao bố không nhớ chứ!

Sau câu nói vui vẻ của ông bố điện thoại đột nhiên mất sóng kêu rè rè tiếng được tiếng mất. Một lát, điện thoại chỉ còn tiếng ù ù xen lẫn những tiếng tạp âm. Thiên Thanh cười buồn gác máy bởi cô biết điện thoại nhà mấy bữa nay bị hư đường truyên. Cô bé bước ra bên hàng hiên cửa sổ hít một hơi thật dài, mùi hương nhài thơm dịu, cô bé thóang nhìn qua khung cửa chổ hàng cây lan tím đang nẩy chồi xanh, một mảng nắng đầu ngay chiếu xuống xuyên qua kẽ lá. Buổi sáng đang chào đón cô bé bằng tia nắng ấm áp

Buổi trưa, trời nắng gắt, Thiên Thanh đạp xe rẽ vào khu phố vắng. Khu biệt thự Quận 2 nổi tiếng yên tĩnh, cứ trưa đến là im ăng như tờ. Nhiều người thích không khí ở đây. Nhưng đường vắng không có nghĩa là con đường đem đến bình an, nó luôn ẩn chứa những bất an cho những bé gái xinh đẹp. Thiên Thanh đâu có biết, giữa khu khuôn viên biệt thự có những hàng cây xanh tỏa bóng mát. Ba gã đàn ông đang đứng nói chuyện phía sau gốc cây Bàng, cạnh đó là chiếc xe hơi màu đen đậu sẵn ở đó từ bao giờ. Khi Thiên vừa đạp xe tới, lập tức ba gã đàn ông ra tay, chúng trang bị sẵn khẩu trang, kiếng mát và mũ bảo hiểm đủ trùm kín mặt và chúng bắt đầu hành động. Hai tên chăn đầu cô bé. Một tên xông tới bịt miệng Thiên Thanh bằng một chiếc khăn mùi xoa có tẩm thuốc mê, sau đó cả hai lôi cô bé vào xe hơi. Tên thứ ba nhanh chóng giấu chiếc xe đạp sau gốc cây Bàng. Tất cả diễn ra chỉ trong nháy mắt, cả khu biết thự vẫn rất yên thắm. Cả bọn rút nhanh vào chiếc xe hơi. Một cuộc bắt cóc có kế hoạch hoàn hảo

Buổi tối, cha mẹ Thiên Thanh hớt ha hớt hãi bước vào đồn công an. Gương mặt họ đầy vè hoảng loạn

- Con…con gái tôi bị làm sao? Tại sao bọn chúng lại bắt cóc con gái tôi! – Người bố hỏi mấy câu hỏi làm mấy anh cảnh sát cứng đơ người, không biết phải trả lời ông thế nào

- Xin ông bà bình tĩnh. Đây có thể là một bọn bắt cóc người tống tiền chuyên nghiệp, bọn chúng không để lại bất kỳ dấu vết nào tại hiện trường ngoài chiếc xe đạp của cô bé

- Không …không thể như thế được…- Người mẹ gào lên - Xin các anh làm ơn cứu con gái tôi… Hãy cứu con gái tôi

- Chúng tôi sẽ làm hết sức – Anh công an trấn an bố mẹ Thiên Thanh – Nhất định chúng tôi sẽ tìm ra bọn bắt cóc. Xin ông bà cứ bình tĩnh về đi, và cố gắng chờ đợi tin tức của anh em chúng tôi

Khi bố mẹ Thiên Thanh vừa ra về. Anh trưởng công an liền quay sang hỏi một cán bộ điều tra:

- Con bé hằng ngày vẫn đi học về ngang qua đó sao?

- Vâng, vì đó là khu biệt thự độc lập có bảo vệ túc trực ngày đêm kiểm tra mọi hoạt động ra vào trong khu này. Tiếc là, lúc xảy ra vụ bắt cóc đám bảo vệ đi ăn trưa, chỉ một người ở lại trông coi thì anh ta lại đi vệ sinh đúng vào thời điểm bọn bắt cóc hành động

- Vậy còn chiếc xe hơi?

- Không một ai biết rõ chiếc xe hơi đó. Bảo vệ khẳng định họ không phát hiện một xe hơi lạ nào vào đó, thường ngày có rất nhiều xe hơi ra vào, họ khai không thể biết được chiếc xe nào của bọn tội phạm

Nói vậy cũng bằng không. Phải bằng mọi giá truy tìm ra chiếc xe hơi đó

- Anh em đang nỗ lực truy lùng bọn tội phạm. Có thể hành động tiếp theo của bọn bắt cóc là nhắn tin cho bố mẹ cô bé đòi tiền chuộc. Anh em sẽ cố gắng theo sát chuyện này

Thiên Thanh bị một bọn tổ chức buôn người bắt đóc đưa về căn biệt thự kín cổng cao tường, xung quanh là rừng cây cối bao phủ. Đó là một căn nhà hai tầng lầu nằm ở vùng ngoại ô Hà Nội. Bọn bắt cóc không đòi tiền chuộc như nhiều người suy đoán, bọn chúng chuẩn bị đưa cô bé ra nước ngoài bán cho môt động mãi dâm quốc tế. Trước khi đem cô bé đi bán, bọn chúng bí mật tung hình ảnh cô bé gửi cho những khách hàng "mối" vốn là những gã đại gia nhiều tiền thích của lạ. Tin về cô bé đưa đi còn nóng hổi. Bọn bắt cóc đã nhận được lời đề nghị của một đại gia muốn sở hữu Thiên Thanh trong 3 ngày với giá do bọn chúng đưa ra là 50 triệu, với điều kiên cô bé phải còn trinh tiết. Sau khi thỏa thuận xong, bọn chúng đưa Thiên Thanh lên một tầng lầu kín đáo nhất của tòa nhà để chờ tối nay sẽ đưa cô bé tới một địa điểm bí mật

Thiên Thanh không hề biết chuyện gì sắp xảy ra cho mình, không biết rằng mình sắp bị đưa đi làm trò vui cho gã đại gia, cũng chẳng hề biết mình sắp bị đưa sang Singapore làm gái mãi dâm. 4 giờ chiều hôm đó bọn bắt cóc đưa cô bé lên tầng hai ngôi nhà, nhốt cô vào căn phòng nhỏ như một nhà kho chật chội, chỉ có chút ánh sáng từ ngoài hắt vào qua khung cửa sổ nhỏ.

Có lẽ vì lo sợ bị lộ nên bọn chúng đã đổi kế hoạch, chưa vội giao “hàng” cho gã đại gia. Suốt hai ngày trời bị nhốt trong gian phòng kín, Thiên Thanh chỉ biết khóc gọi tên bố mẹ. Cô bé bị trói tay, không ăn uống được nhiều dù bọn bắt cóc mang đến cho cô những món ăn ngon. Cứ khoảng một vài giờ bọn chúng lại ghé qua phòng xem xét tình hình, có vẻ chúng sợ cô bỏ trốn. Chúng khủng bố tinh thần, đe dọa tính mạng cô bé bằng những hành động cợt nhã bỉ ổi, cốt làm cô gái sợ hãi

Thiên Thanh không còn chịu đựng được nữa, cô bé đã khóc nhiều đến sưng húp mắt. Hai tay cô bị trói quặt ra sau suốt ba ngày nay gây ra biết bao đau đớn khổ sở cho cô bé. Mỗi ngày cô bé chỉ biết nhắm mắt gắng chịu đau liên tục xoay mạnh cổ tay để mong sao sợi dây trói từ từ lỏng ra.

Chiều hôm đó, sau những ngày miệt mài đầy khó khăn, cô bé đã tự cởi được trói cho mình với hai cổ tay đầy vết xước lẫn với máu. Ngay lập tức cô bé đi lục lọi khắp căn phòng chưa đầy những đồ đạc lỉnh kỉnh, chỉ duy nhất một chiếc tủ gỗ cũ kỹ dựng ở góc phòng. May sao, cô đã tìm được một cây viết và một mảnh giấy nhỏ. Viết vội vài chữ vào mảnh giấy cô bé hy vọng điều cô muốn nói trong giấy sẽ đến tay ai đó ở bên ngoài, họ sẽ báo cảnh sát đến cứu cô. Và đó là hy vọng duy nhất mà cô bé có thể làm vào lúc này

Dù đã có sẵn mảnh giấy trong tay, nhưng cô bé không biết làm cách nào để nó có thể lọt ra ngoài, vì lẽ xung quanh căn nhà là một rừng cây cối bao phủ dày đặc, dẫu có vứt được mảnh giấy ra ngoài thì cũng chẳng có bóng người nào. Cô bé bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng, bắt đầu nôn nóng muốn nhanh chóng thoát ra khỏi đây, nhưng bọn bắt cóc vốn rất ma mãnh khôn ngoan đã lường được trước mọi bất trắc có thể xảy ra. Chúng tin đó là địa điểm tuyệt đối an toàn, bởi nơi đây cảnh sát từng bó tay nhiều vụ bắt cóc táo bạo, không hề dễ dàng cho cảnh sát nều như họ muốn tìm ra dấu vết của bọn chúng

Thiên Thanh sực nhớ đến chuỗi hạt Mân Côi mẹ đã mua cho cô bé hôm Chủ Nhật đi lễ Nhà Thờ, trước ngày bị bắt cóc. Lấy chuỗi hạt ra khỏi cổ, cô bé thầm đọc kinh cầu nguyện với Đức Mẹ. Đang đọc dở chừng kinh Kính Mừng, Thiên Thanh bỗng nghe thấy tiếng chim kêu ríu rít đâu đó bên ngoài. Ngước nhìn lên ô cửa sỗ cô phát hiện một con chim sẻ không hiểu sao nó bị mắc kẹt vào cánh cửa không thể thoát ra ngoài được

Thiên Thanh vội kéo chiếc bàn gỗ nhỏ gần đó rồi leo lên, với tay lên cửa sổ cứu con chim thoát ra khỏi cách cửa. Giữ trong tay con chim cô bé chợt nghĩ ra một cách. Tại sao không cột miếng giấy vào chân con chim sẻ, thả nó bay đi, biết đâu miếng giấy sẽ đến tay ai đó và nó sẽ cứu cô? Dẫu chỉ là tia hy vọng mong manh, cô bé nghĩ mình chẳng còn có cơ hội nào khác

Sau khi thả con chim đi mang theo mảnh giấy đầy kỳ vọng lên trời, cô bé đứng trong khung cửa sổ cố ngước nhìn lên Trời xanh mải cho đến khi con chim mất hút. Cô bé không quên thầm nguyện xin Đức Mẹ cứp giúp mình. Nhưng khi vừa bước xuống định tiếp tục đọc kinh thì cánh cửa căn phòng bật mở. Một gã bậm trợn bước vào ra hiệu cho cô đi theo hắn. Không hiểu gã kia đưa mình đi đâu và chuyện gì sẽ cảy ra với mình Thiên Thanh vẫn cố giữ điềm tĩnh, bởi cô luôn nghĩ đến Đức Mẹ, nhất định Mẹ sẽ không để cho bọn chúng làm hại cô. Thiên Thanh đã thấy một dấu lạ, Đức Mẹ đã che mắt gã kia khi hắn không phát hiện ra việc cô bé đã tự cởi trói cho mình. Song cô bé vẫn nghĩ đến một chuyện kinh khủng nhất trong cuộc đời cô. Nếu bị bọn chúng hãm hại, cô sẽ tìm cách lao đầu vào tường. Thà rằng chết đi bảo toàn trinh tiết còn hơn sa vào tay bọn quỷ dữ!

Thiên Thanh bị bịt mắt và bị kềm giữ bởi hai gã hộ pháp lực lưỡng, bọn chúng đe dọa cô phải nghe theo lời chúng, nếu có hành vi chống đối chúng sẽ lập tức trừng trị cô đích đáng. Bọn chúng đưa cô lên một chiếc xe hơi rồi chở đi đâu đó. Một lát, chiếc xe dừng lại. Thiên Thanh bị đưa vào một căn phòng sang trọng thơm nức mùi nước hoa. Chúng thúc dục cô bé đi tắm rửa sạch sẽ. Lúc đó, Thiên Thanh vẫn ngây thơ, chưa biết chuyện gì sẽ xảy đến với mình

Nói về chú chim sẻ, sau khi được Thiên Thanh thả đi, nó bất ngờ sa vào bẫy lưới của một người chuyên đi săn bắt chim đem bán cho những Phật tử mua chim để thả phóng sinh. Khi gỡ chim ra khỏi lưới người ta phát hiện thấy đươi chân chim ai đó cột vào một mảnh giấy nhỏ màu xanh...

Trong căn phòng tắm sang trọng, Thiên Thanh không hề tắm rửa theo như lời bọn bắt cóc. Cô bé đứng ở cửa nhà tắm hé mắt nhìn ra ngoài, thoáng thấy một gã đàn ông ở trần đang nằm trên giường làm cô bé sợ run rẩy, tinh thần bấn lọan. Cố giữ bỉnh tĩnh, cô nhắm mắt liều thân vội ù té bỏ chạy ra phía cửa phòng, nhưng cánh cửa đã khóa chặt. Bất thình lình, gã đàn ông bật dậy nhào đến ôm chặt lấy cô bé đẩy cô xuống giường. Gã đàn ông như con thú đói lao vào Thiên Thanh cấu xé. Nhưng cô bé đã cắn mạnh vào tay gã khiến gã điên tiết …Đúng lúc nguy khốn đó, cách cửa phòng bật mở, cảnh sát ập vào còng tay gã đàn ông, trong khi Thiên Thanh vẫn còn nằm trên giường với vẻ mặt kinh hoàng

Thiên Thanh thoát khỏi tay bọn bắt cóc nhờ vào mãnh giấy nhỏ với hàng chữ do chính cô viết : XIN CỨU CON, CON ĐANG BỊ NHỐT TRONG CĂN NHÀ NHIỀU CÂY CỐI XUNG QUANH… Cô bé tỏ ra rất thông minh biết cách gây sự chú ý cho cảnh sát trong tình trạng tâm trí đang hoảng loạn. Nhờ mảnh giấy cảnh sát đã nhanh chóng xác định được mục tiêu, vì đặc điểm của căn nhà : xung quanh toàn cây cối nên họ nhanh chóng tìm ra

Đúng vào đêm mừng Chúa Giáng Sinh, Thiên Thanh được cảnh sát đưa cô về tận gia đình. Bố mẹ cô chạy ra ôm chặt lấy cô bé trong niềm vui khôn tả, Thiên Thanh tưởng đó chỉ là giấc mơ. Ngay khi ấy, Thiên Thanh vội chạy ngay vào nhà, quỳ dưới chân hang đá Chúa Hài Đồng thì thầm: “Con cám ơn Chúa Hài Đồng. Con biết Chúa sẽ đến cứu con. Con cám ơn Mẹ Maria…” Lúc đó, chuông Nhà Thờ đổ liên hồi, báo hiệu đêm nay sẽ là đêm vui nhất của con người.

Mã số: 16-024
Giải Viết Văn Đường Trường 2016, Bản tin 2