Hành trình của quỷ

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 1666 | Cập nhật lần cuối: 8/9/2015 7:46:59 AM | RSS

Nó bắt đầu cuộc hành trình với rất nhiều gánh nặng phải cám dỗ 100 người trong vòng 2 tháng. Nó là một tân bình không biết phải cám dỗ loài người sao đây, mấy ông quỷ già ai cũng gào lên:

- Mày mà không cám dỗ được bằng ấy người tao cho mày xuống địa ngục chơi với mấy đứa tội lỗi ở đó… hú hú…khà khà…

Địa ngục tuy là nơi nó được tạo ra nhưng chẳng con quỷ nào muốn ở đó hết, ở đấy toàn nghe tiếng khóc, tiếng rên là, cầu xin…. Chẳng có gì là vui cả. Nhưng làm sao nó tìm được bằng ấy người đây. Nó đang lang thang thì nhìn thấy một thằng bé, nó đang đứng trước một ổ bánh mì để trên ghế đá ngay trước của nhà, có lẽ ai đó để quên, hay cố tình để đó, nhưng cái quan trọng là bụng thằng bé đang sôi ùng ục… Nó tiến lại gần thằng bé:

- Sao không lấy đi đợi gì nữa.

Tiếng lương tâm thằng bé thét lên:

- Không được, như thế là ăn cắp!

- Không đúng, ăn người ta vứt đi rồi, chứ đồ ăn ai lại để ở ghế, bỏ đi phí lắm, lấy ăn đi, với lại đang đói mà.

- Không được, cậu mới đi xưng tội hôm qua mà.

- Thì mai xưng tiếp, ngày nào cha lại không giải tội, có thực mới vực được đạo mà… ăn đi mai có tiền mua trả có sao đâu mà…

Thằng bé bước lại gần ổ bánh mì, mặc cho thằng cha lương tâm gào thét “đừng”… Thằng nhóc thò tay chạm vào ổ bánh, cầm lên bỏ sát mũi hít một hơi thật sâu… Con quỷ hả hê lắm vậy là nó đã cám dỗ được một người… Thấy mấy con quỷ sống lâu nói khó cám dỗ nhất là trẻ con vậy mà nó thấy dễ ợt…Nó bĩu môi…Bỗng thằng bé bỏ ổ bánh mì xuống, “Nó không ăn sao?”- Con quỷ không hiểu, nó chạy lại hỏi thằng nhóc:

- Sao không ăn, đang đói mà.

- 40 ngày Chúa không ăn còn chịu được, mình mới hai bữa mà, phải làm chắc chắn sẽ có ăn, như vậy khi nhìn lên thánh giá mới không thấy hổ thẹn.

Thằng quỷ thất vọng tràn trề, vậy ra mấy ông quỷ già nói đúng. Nó chẳng biết được rằng ngày nào thằng bé ấy đều làm một việc đơn giản là cầu nguyện. Chính việc đó đã cho thằng bé sức mạnh lớn lao đến vậy.

Nó lại tiếp tục lang thang, nó nhìn thấy một người phụ nữ vừa giặt quần áo vừa khóc, cô ta liên tục vang lên lời trách móc:

- Sao số tôi khổ thế này, mẹ chồng thì quái ác, thằng chồng thì nhu nhược, đứa con thì bệnh hoạn…

- Chết đi – Nó thì thào bên cạnh người phụ nữ ấy.

Cô ta như bừng tỉnh: “Phải rồi!”.

- Chết đi là giải thoát hết, chết cho thằng chồng nó mở mắt ra, chết cho con già chồng mang tiếng suốt đời, dòng họ nhà này mãi mãi không ngẩng mặt lên được vì họ mà cô phải chết…

- Đúng rồi!

- Giờ cô đi kiếm một sợi dây thừng, mang vào buông bên cạnh cửa có cái xà đó, cột giây lên. Thắt cổ nửa tiếng sau là cô được giải thoát.

Hành trình của quỷNgười phụ nữ đứng lên, ra sau bếp cô tìm thấy một sợi dây thừng dai, cô cầm lên hơi do dự khi lương tâm lên tiếng: Chết là mang tội giết người đó. Nhưng con quỷ làm hiện lên trước mắt cô những tủi nhục, ái oán của một thời gian dài, Cô bước nhanh về chiếc xà ngang trong buồng cô đóng chặt cửa phòng lại đưa dây ngang qua xà, mọi việc làm rất nhanh chẳng có gì khó khăn hết vì… Con quỷ đang giúp cô một tay. Nó biến cái dây thành một con rắn xiết lấy cổ của cô càng ngày càng chặt, trong lúc giãy giụa bỗng cô nghe tiếng khóc của con thơ, đứa bé chưa tròn một tuổi khát sữa gọi mẹ, nhưng cô đang giãy giụa trong nước mắt, cô thấy ân hận, cô cầu xin:

- Lạy mẹ Maria cứu con, kẻ tội lỗi này không xứng nhưng còn con của con. Xin Mẹ, Mẹ

Nhưng trễ quá rồi cô không thể thở được. Con quỷ đứng đó cười ha ha, vậy là con mồi đầu tiên sập bẫy… Nếu cô ta cũng giống đứa bé kia thay vì trách móc mà cầu nguyện như bây giờ có lẽ cô ta đã bị con quỷ cám dỗ. Bỗng có tiếng phá cửa, thì ra bà mẹ chồng đã về… Bà phá cửa rồi đưa đứa cô con dâu xuống, bà vội chạy xuống bếp gọi to thằng con đang ngoài rẫy, sẵn bà cầm con dao lên. Nhanh như chớp bà cầm theo chai nước phép rẩy khắp phòng, thằng con trai về nó nhanh chóng đưa vợ đi cấp cứu, còn bà mẹ chặt cái dây thừng ra làm ba phần.

Lại một lần nữa nó về tay không, người phụ nữ đó còn sống, nhưng ít ra người phụ nữ đó đã bị nó cám dỗ. Thành công bước đầu rồi.

Ngày thứ ba có vẻ hăm hở với chiến công của mình, nó nghiệm ra rằng phụ nữ rất dễ sa ngã như xưa Satan cám dỗ Eva vậy. Nó vào nhà thấy một người phụ nữ đang ngồi suy nghĩ về việc lấy vợ cho con:

- Không biết lấy con bé này có hạnh phúc không, lỡ hai đứa nó không hợp, khổ thì sao…

Người phụ nữ này cứ trằn trọc mãi mà không ngủ được. Nó nghĩ không biết có cách nào giúp người phụ nữ này không nhỉ? Nó tiến lại gần bà ta:

- Sao không đi xem bói? Ông thầy Năm bói linh lắm đó nha, coi đi nếu hợp thì cho cưới, không thì dẹp luôn.

Tiếng lương tâm gay gắt:

- Người có đạo sao lại xem bói. Cha giảng nhà thờ rồi mà… không nên.

- Có sao đâu, xem cho chắc, mai mốt đi xưng tội mấy hồi.

- Ừ nhỉ! (Bà ta nghĩ thầm)

Vậy là sáng ra bà ấy đã đi tìm thầy Năm.

Mục đích của nó chỉ có vậy. Hoàn thành trong vui vẻ quỷ tự đắc tìm con mồi tiếp theo…

Và kìa bên kia có một chàng trai đang uống rượu ừng ực. Nó tiến lại gần.

- Uống đi, uống cho quên sự nghèo, nghèo là cái tội. Chúa nói người giàu vào nước trời khó hơn cả việc con lạc đà chui qua lỗ kim, còn thằng nghèo như mày lấy được Vân còn khó hơn lấy sao trên trời, ha ha…

Người thanh niên dốc cạn hết chai này tới chai khác cho đến khi chẳng còn biết gì nữa.

Con quỷ lại thều thào.

- Tới nhà Vân, gọi cô ta ra, mày cướp đời nó, cần thì cho nhà nó một mồi lửa, cháy là nhà nó cũng nghèo hà… đi đi!

Chàng trai đứng lên, loạng choạng tiến về phía ông chủ quán, lấy ví tiền ném xuống bàn nhếch miệng nói:

- Trả tiền, rồi lấy cho tôi cái quẹt.

Rồi anh chàng thất thểu bước tới nhà Vân. Nhà cô ở cuối xóm, có hàng cây ngọc lan trước nhà, Vân nói lan thơm tinh khiết trắng trong nên Vân rất thích. Chàng trai lấy hộp quẹt ra, nó bật xoẹt xoẹt nghe có vẻ thích thú, chàng cười hề hề. Con quỷ cũng hề hề, bỗng trong nhà có tiếng:

- Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng…

Tiếng kinh làm con quỷ sợ, bối rối nên chạy biến đi. Còn một mình chàng trai thẫn thờ một chút rồi thập thững quay về nhà. Hôm sau quỷ quay lại tìm chàng trai thì thấy chàng ta có vẻ rất bình thường. Nó lại thầm thì:

- Sao không đến nhà Vân nữa, nó yêu mày rồi phụ mày mà.

- Yêu Vân đó là quyền của tôi, Vân có yêu tôi không lại là quyền của cô ấy, phải yêu người như chính mình ta vậy. Chúa có cách sắp xếp của người. Kính mừng Maria đầy ơn phúc…

Con quỷ biến đi chỗ khác, nó nghĩ chỉ một chút xíu nữa thôi là nó đã cám dỗ được anh ta, nếu gia đình Vân không đọc kinh, và nếu chàng trai đó không đọc Kinh thánh thì có lẽ quỷ đã thắng… Nó nghiệm ra rằng: Những kẻ không cầu nguyện là những kẻ yếu đuối, nó sẽ cám dỗ những cái đơn giản thôi, những cái làm nên sức mạnh của loài người.

- Cả ngày mệt rồi đừng đọc kinh nữa, làm dấu thôi đủ rồi.

- Cả tuần mới có bữa nghỉ ngơi, tuần sau đi lễ bù rồi xưng tội, đời còn dài mà…

- Thôi không đọc kinh một bữa không chết đâu, mai đọc bù…

- Hôm nay mệt đọc kinh riêng đi, đừng đọc cả nhà nữa…

Góp gió thành bão… Nó đi khắp nơi và bắt đầu…

Bài dự thi Mã số 15-127

GIẢI VIẾT VĂN ĐƯỜNG TRƯỜNG 2015, Bản Tin 11