Lão Tàng

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 1587 | Cập nhật lần cuối: 5/1/2015 2:24:01 PM | RSS

Từ xa, chưa đến ngõ vào nhà lão Tàng, người ta đã nghe tiếng gõ khi thì cạch cạch, lúc thì leng keng của dàn hợp âm Lão Tàngmuỗng, đũa, ly, nồi … Cả xóm của lão ai cũng lắc đầu, vợ con của lão thì đi lánh nạn ở tận nhà ngoại của mấy đứa nhỏ. Thử hỏi ai chịu cho nỗi lúc lão say nhè, đụng ai lão cũng chửi, chửi không cần lý do, chửi tuốt tuồn tuột. Vợ con lão nhiều lần phải hứng chịu cảnh đòn roi, sưng mày vếu mặt do con ma lưu linh đọa đày, thật tội nghiệp.

Lão chỉ sợ có mỗi Cha sở và bà Trưởng khu. Khi thấy có Cha sở đến, lão chạy ngay vào buồng mặc vội cái quần py-gia-ma nhàu nát ra tiếp khách. Cái mặt đỏ gay đầy nhử mắt của lão trông thật dữ tợn. Cha sở bảo gì lão cứ vâng dạ cho qua. Khi nghe nói lão đã bỏ mùa Phục Sinh 32 năm, lão nhe hàm răng đầy bựa ra cười trừ và chỉ có một câu được lặp đi lặp lại cách nhàm chán: “Để rồi con tính!”.

Bà Khu trưởng rất kiên trì nhưng lắm lúc cũng tỏ ra thất vọng. Bà yêu cầu Cha sở phải có biện pháp mạnh với lão nhưng mạnh thế nào thì bà chẳng nói ra được. Cha sở bảo đây là vấn đề mà tự bản thân đương sự phải có nhận thức, tự nguyện quay về với Chúa dưới sự động viên, cầu nguyện và sự giúp sức của mọi người…

Nghe nói đâu trước đây, lão có bất đồng ý kiến với ông từ Kha về việc khi hết hồi chuông thứ ba, chuẩn bị đọc kinh thì phải đốt các đèn nến trên bàn thờ lên. Lão bảo ở nhà các anh, khi đọc kinh thì phải đốt đèn nến lên cả chứ, có đâu để tối om bàn thờ như trong chùa bà Đanh vậy. Ông từ Kha cũng chẳng tay vừa, ổng bảo chả có luật nào bắt phải thế. Khi chuẩn bị lễ thì bọn học trò giúp lễ mới đốt đèn lên mà thôi. Vụ việc được đưa lên Cha sở, ngài bảo đốt thì tốt mà đợi đến khi làm lễ đốt luôn cũng được. Lão Tàng không chịu và từ đó lão bỏ nhà thờ, sa vào rượu chè be bét luôn cho đến giờ. Một lý do thật lãng nhách!

Một hôm, khi trời đã sáng rõ, cửa nhà lão vẫn im ỉm. Người trong xóm gọi cửa mãi không được, họ phá cửa vào thì thấy lão đã chết cứng. Cái quạt máy Lifan vẫn còn quay vù vù. Bà cụ Vũ nhà ở bên cạnh có nghe lúc đầu hôm lão còn ngâm thơ:

“Tám Tàng … vốn thật … là ta

Làm phách chẳng có … chỉ ưa làm tàng…

Một bầu rượu với …cây đàn…

Ta say ta hát … xóm làng đừng có … cười ta …”

BÀI DỰ THI Mã số: 15-078

Giải viết văn đường trường 2015, Bản tin 07