Tha thứ vô hạn (Giải Viết Văn Đường Trường 2016)

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 1343 | Cập nhật lần cuối: 4/9/2016 5:52:37 PM | RSS

Tha thứ vô hạn (Giải Viết Văn Đường Trường 2016)Beng…beng…beng…

Chuông đồng hồ phía cuối giáo đường điểm chín tiếng. Đêm đã về khuya. Màn đêm buông dày đặc. Tiếng ếch nhái, côn trùng kêu rỉ rả. Chàng thanh niên u hoài thả bước về phía tòa giải tội.

Không biết đây là lần thứ bao nhiêu anh vào tòa cáo giải?! Vẫn vị linh mục già; vẫn tấm phên gỗ đen cũ kỹ… Và anh vẫn xưng cũng tội này. Lòng anh nặng trĩu. Anh lo sợ.
……

Vài phút trôi qua trong lặng lẽ. Bỗng tiếng vị linh mục la lên tức tối, xé tan màn đêm tịch mịch: “Không! Tôi không tha thứ cho anh thêm một lần nào nữa. Anh ra khỏi đây ngay. Đi đi..!”

Nói rồi, vị linh mục đứng phắt dậy, xăm xăm bước đi, bỏ lại mình anh với phên tòa đen đúa. Chàng thanh niên cúi đầu và những giọt nước mắt lặng rơi.

Bỗng từ trên vách tường loang lổ, Tượng Chịu Nạn như bắt đầu cử động, quằn quại và đau đớn. Một cánh tay rớt khỏi dấu đinh, thõng xuống trên đầu chàng thanh niên, và anh nghe một giọng nói rất ấm: “Ta tha tội cho con. Con hãy về bình an và đừng phạm tội nữa”. Rồi cũng giọng nói ấy hướng về phía vị linh mục: “Ngươi chẳng hy sinh cho người này nên ngươi chẳng có gì để mất. Còn Ta, Ta đã chết cho anh nên lòng Ta rất xót xa. Ta không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn”.

Thiên Chúa đã yêu thương nhân loại bằng một tình yêu không biên giới, đến độ “hiến mạng sống vì bạn hữu của mình”.

Mã số: 16-056
Giải Viết văn Đường Trường 2016, Bản tin 5