Suy niệm Bài đọc 1 - Chúa Nhật tuần 7 thường niên năm C - 1Sm 26, 2.7-9.12-13.22-23 - Tâm hồn cao thượng

5 /5
1 người đã bình chọn
Đã xem: 30 | Cật nhập lần cuối: 2/21/2025 2:59:27 PM | RSS

Chúa trao đức vua trong tay tôi mà tôi không nỡ ra tay

Trích sách Sa-mu-en quyển thứ nhất (1Sm 26, 2.7-9.12-13.22-23)

6Vua Sa-un lên đường và xuống sa mạc Díp, cùng với ba ngàn quân tinh nhuệ của Ít-ra-en, để tìm bắt ông Đa-vít trong sa mạc Díp

7 Đang đêm, ông Đa-vít và ông A-vi-sai đến chỗ quân binh. Vua Sa-un đang nằm ngủ trong trại binh, cây giáo của vua cắm xuống đất, ở phía đầu vua, còn ông Áp-ne và quân binh thì nằm chung quanh

8 Ông A-vi-sai nói với ông Đa-vít: "Hôm nay Thiên Chúa đã nộp kẻ thù của cậu vào tay cậu. Bây giờ, xin cho cháu dùng giáo ghim nó xuống đất, một nhát thôi; cháu không cần đâm nhát thứ hai."

9 Ông Đa-vít nói với ông A-vi-sai: "Đừng giết vua! Có ai tra tay hại đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong mà vô sự đâu?"

12 Ông Đa-vít lấy cây giáo và bình nước ở phía đầu vua Sa-un, rồi cả hai người ra đi. Không ai thấy, không ai hay, không ai thức dậy. Họ đều ngủ cả, vì ĐỨC CHÚA đã cho một giấc ngủ mê ập xuống trên họ.

13 Ông Đa-vít đi sang phía bên kia và đứng trên đỉnh núi, ở đàng xa; có một khoảng cách lớn giữa họ

22 Ông Đa-vít trả lời: "Cây giáo của đức vua đây. Một trong các đầy tớ hãy sang mà lấy.

23 Xin ĐỨC CHÚA thưởng công cho mỗi người tuỳ theo sự công chính và lòng trung thành của họ: hôm nay ĐỨC CHÚA đã nộp cha vào tay con, nhưng con đã không muốn tra tay hại đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong.

Trước hết chúng ta cũng nên nhớ lại bối cảnh. Saun là vị vua đầu tiên của Ítraen, khoảng năm 1040 trước CN. Thời dân chúng đi vào Đất hứa với Giôsuê, sau đó tiến về vùng Canaan với các thủ lãnh, các chi tộc Ítraen chưa có vua. Họ sống tự lập, mỗi chi tộc chiếm dần dần vùng đất của họ. Thời lịch sử ấy – trong vòng 150 năm - được gọi là thời các thủ lãnh; điều duy nhất liên hệ giữa họ là Luật Môsê và Giao ước được giao kết trong sa mạc Sinai. Nhưng từ thế kỷ này sang thế kỷ khác, họ thấy cần có một chính quyền chung, bảo đảm một quốc gia duy nhất: xét cho cùng, họ nghĩ tại sao chúng ta không có một vị vua như các quốc gia khác? Ngôn sứ Samuen, người từng ý thức được cạm bẫy của quyền lực nhân loại; cố hết sức để lùi bước, nhưng sau cùng, cũng đành phải chấp nhận và thừa nhận một vị vua.

Đó là vua Saun, một nhân vật của chi tộc Bengiamin. Saun là một chàng trai khôi ngô tuấn tú, đang tuổi thanh xuân. Các tài liệu nói rằng «trong số con cái Ít-ra-en, không có người nào đẹp trai hơn ông. Ông cao hơn toàn dân từ vai trở lên» (1Sm 9, 2). Ông là nông dân, xuất phát từ một gia đình khiêm tốn, trong chi tộc Bengiamin. Theo lệnh của Chúa, ngôn sứ Samuen xức dầu tấn phong ông làm vua Ítraen. Rốt cục, dân chúng cũng có một vị vua như mọi dân tộc khác.

Nhưng, sau một thời gian đầu tốt lành, không may vua Saun thể hiện những điều Tiên tri Samuen e ngại lúc trước: ông thích vui thú và ham quyền lực, sau cùng chiến tranh lấn lên sự trung thành với Giao ước. Tình trạng trầm trọng đến nỗi, chưa chấm dứt triều đại, Tiên tri Samuen, được lệnh của Thiên Chúa nghĩ đến người thừa kế; ông chọn vua tương lai: đó là Đavít, người chăn chiên bé nhỏ thành Bêlem, người con thứ tám của Giesê.

Vốn là quan giám mã của vua Saun, Đavít được huấn luyện trong cung. Dần dần, ông trở nên một chiến binh điêu luyện, các chiến thắng của ông được rao truyền khắp nơi. Một ngày kia, không may vua Saun nghe được một bài hát được vang lên khắp mọi nhà: «Vua Sa-un hạ được hàng ngàn, ông Đa-vít hàng vạn» (1Sm 18, 7) (tức là hơn ngàn lần). Và điều gì phải đến đã đến: ban đầu Saun thấy phấn khởi - ông còn xem Đavít như con rể - nhưng về sau, ông nuôi trong lòng nhiều nghi ngờ táo bạo và đâm lòng ghen tức tột cùng đối với một bề tôi nhỏ bé mà tự phụ này, chắc chắn lúc nào nó cũng mong tước ngai vàng của mình. Nỗi ghen tức làm ông điên tiết lên.

Nhiều lần Đavít phải lánh đi để khỏi bị lụy về tay Saun, nhưng trái với những điều bị Saun nghi oan, các bài tường thuật không ngớt ghi lại, Đavít chưa khi nào lỗi phạm tín trung đối với vua của mình: theo ông, người được Chúa chọn làm vua là đấng quá quý trọng.

Trong đoạn được kể lại hôm nay, chính Saun đứng ra chủ động: ba ngàn quân được quy tụ, nêu lên trong bài chỉ có mục đích là thoả mãn lòng hận thù đối với Đavít. «Vua Sa-un lên đường và xuống sa mạc Díp, cùng với ba ngàn quân tinh nhuệ của Ít-ra-en, để tìm bắt ông Đa-vít trong sa mạc Díp» (c. 6)

Ý định của Saun rất rõ ràng: chính tay mình dẫn đoàn quân càn quét, thủ tiêu Đavít lúc nào có thể… Nhưng tình thế bất ngờ quay hẳn lợi thế về Đavít: trong đêm ông len lỏi vào lều vua Saun, mọi người đều ngủ say. Phải công nhận là thời cơ này rất thuận lợi, chắc chắn Chúa đứng về phe ông và Avisai, người cận vệ của Đavít càng hăng say nhiệt tình: Avisai sẵn sàng kết liễu đời vua Saun. Mọi người tưởng rằng Đavít thả mình theo tiếng gọi báo thù, nay tình cờ có cơ hội quá dễ dàng. Dù thế nào đi nữa, thời ấy chém giết nhau là chuyện thường.

Bởi vì tin rằng chính Chúa cho cơ hội tuyệt vời để báo thù, người cận vệ của Đavít hoàn toàn chân thành khi nói rằng: «Hôm nay Thiên Chúa đã nộp kẻ thù của cậu vào tay cậu. Bây giờ, xin cho cháu dùng giáo ghim nó xuống đất, một nhát thôi; cháu không cần đâm nhát thứ hai» (c. 8). Đối với Avisai, rõ ràng đây không phải là điều ngẫu nhiên mang lại tình thế như thế này, mà là sự quan phòng của Thiên Chúa. Chính trong trường hợp Đavít mới làm mọi người ngạc nhiên, ngay cả Saun cũng không tin, hết sức ngạc nhiên khi thấy mọi điều chứng tỏ Đavít tha mạng cho ông.

Có hai điều ta tự hỏi. Điều thứ nhất tại sao Đavít lại tha cho vua Saun, kẻ muốn làm hại mình? Điều thứ hai tại sao Thánh kinh tường thuật giai đoạn này?

Điều thứ nhất tại sao Đavít lại tha cho vua Saun? Lý do duy nhất Đavít đưa ra, không phải vì chúng ta là anh em với nhau, hay phải yêu thương kẻ thù như Chúa Giêsu dạy sau này, hay là báo thù là không tốt. Lý do của Đavít là vì ông kính trọng sự chọn lựa của Thiên Chúa cho Saun lên làm vua: «Con đã không muốn tra tay hại đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong» (c. 23). Điều thứ hai tại sao Thánh kinh tường thuật giai đoạn này? Có nhiều sứ điệp trong bài hôm nay.

Trước hết, rõ ràng tác giả muốn miêu tả một góc diện mạo nào đó của Đavít: tôn trọng sự chọn lựa của Thiên Chúa, có tâm hồn cao thượng, từ chối báo thù và ông đã hiểu không khi nào Thiên Chúa quan phòng giao kẻ thù vào tay chúng ta. Sau nữa, cũng nói lên một vị vua đương nhiệm là một kẻ bất khả xâm phạm. Cũng nên nhớ rằng bài này được viết dưới thời vua Salômôn, để cho người đời xem đó là một bài học. Sau cùng, bài này phản ảnh một giai đoạn trong lịch sử Thánh kinh, một cột mốc trong sư phạm của Chúa: trước khi học yêu thương mọi người, phải có lý do gì đó để bắt đầu yêu thương một vài người. Đavít tha mạng cho một kẻ thù lẽ ra rất nguy hiểm cho mình, vì thời ấy người này ai cũng biết là được Chúa chọn; giai đoạn sư phạm cuối cùng cho chúng ta, ngày nào đó sẽ hiểu mỗi người trên toàn cõi đất, là người được Thiên Chúa tấn phong xức dầu.

Tác giả: Marie-Noëlle Thabut
Nguồn: L’ intelligence des Ecritures, Socéval Editions

Dịch giả: E. Máccô Lương Huỳnh Ngân

  • Sống Năm thánh 2025 trong viễn tượng truyền giáo Sống Năm thánh 2025 trong viễn tượng truyền giáo

    Để loan báo Tin Mừng cách hiệu quả cần cầu nguyện để nuôi dưỡng niềm hy vọng và sống chứng nhân cho niềm hy vọng.

    Rated 5/5 based on 1 customer reviews
  • VĂN KIỆN CHUNG KẾT CỦA ĐẠI HỘI THƯỜNG LỆ LẦN THỨ XVI CỦA THƯỢNG HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC WHĐ (05/4/2025) - Vào chiều thứ Bảy, ngày 26 tháng 10 năm 2024, các tham dự viên Khóa họp thứ hai của Đại hội Thường lệ lần thứ XVI của Thượng Hội đồng Giám mục đã phê chuẩn Văn kiện Chung kết. Đức Thánh Cha Phanxicô cũng đã phê chuẩn và truyền công bố văn kiện này. Sau đây là bản dịch Việt ngữ Văn

    WHĐ (05/4/2025) - Vào chiều thứ Bảy, ngày 26 tháng 10 năm 2024, các tham dự viên Khóa họp thứ hai của Đại hội Thường lệ lần thứ XVI của Thượng Hội đồng Giám mục đã phê chuẩn Văn kiện Chung kết. Đức Thánh Cha Phanxicô cũng đã phê chuẩn và truyền công bố văn kiện này. Sau đây là bản dịch Việt ngữ Văn kiện Chung kết do Ban Dịch thuật Hội đồng Giám mục Việt Nam thực hiện.

    Rated 5/5 based on 1 customer reviews
  • Chúa Giêsu Kitô là niềm hy vọng của chúng ta (09/4/2025): Bài 12 - Gặp gỡ người giàu có - “Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta” (Mc 10,21) Chúa Giêsu Kitô là niềm hy vọng của chúng ta (09/4/2025): Bài 12 - Gặp gỡ người giàu có - “Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta” (Mc 10,21)

    Lời mời gọi sống tương quan mật thiết với Chúa để cảm nhận được cái nhìn yêu thương của Chúa.

    Rated 5/5 based on 1 customer reviews
  • Chúa Giêsu Kitô là niềm hy vọng của chúng ta (02/4/2025): Bài 11 - Cuộc gặp gỡ ông Dakêu - “Hôm nay tôi phải ở lại nhà ông” (Lk 19,5) Chúa Giêsu Kitô là niềm hy vọng của chúng ta (02/4/2025): Bài 11 - Cuộc gặp gỡ ông Dakêu - “Hôm nay tôi phải ở lại nhà ông” (Lk 19,5)

    Cần học gương ông Dakêu để không mất niềm hy vọng vì tin rằng Thiên Chúa luôn tìm kiếm chúng ta dù chúng ta đang sống trong tình trạng nào.

    Rated 5/5 based on 1 customer reviews
  • Chúa Giêsu Kitô là niềm hy vọng của chúng ta (26/3/2025): Bài 10 - Cuộc gặp gỡ người phụ nữ xứ Samaria - “Chị cho tôi xin chút nước uống!” (Ga 4,7) Chúa Giêsu Kitô là niềm hy vọng của chúng ta (26/3/2025): Bài 10 - Cuộc gặp gỡ người phụ nữ xứ Samaria - “Chị cho tôi xin chút nước uống!” (Ga 4,7)

    Để loan báo Tin Mừng cần phải có kinh nghiệm được Chúa yêu thương, đón nhận và tha thứ.

    Rated 5/5 based on 1 customer reviews
  • Bạo lực nhân danh Chúa là phạm thánh

    Lên án các hành vi bạo lực tôn giáo đã diễn ra trong mùa Giáng sinh, chủ tịch Hội đồng Giám mục Hoa Kỳ tuyên bố: Sự bạo lực nhân danh Chúa là phạm thánh...

    Rated 0/5 based on 0 customer reviews
Thiet ke web ChoiXanh.net
TOP
Loading...