Khoảnh khắc thiêng liêng

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 1983 | Cập nhật lần cuối: 12/28/2021 1:10:00 AM | RSS

Hôm nay ngày 19.1.2019 (nhằm mười bốn tháng Chạp năm Mậu Tuất). Còn ít ngày nữa là chúng ta chào đón một năm mới. Chúng tôi hai lớp 1A và 1B -Tác viên Tin Mừng cũng cùng về đây để dọn lại căn nhà thiêng liêng của mỗi người, và nhìn lại chặng đường linh đạo của mình. Đến hẹn lại lên, kết thúc cuối năm, Học viện tổ chức buổi Tĩnh tâm, chúng tôi lại có dịp ngồi cùng nhau trong Nhà Nguyện của Trung tâm Mục vụ Sài Gòn, không gian thật đẹp và linh thiêng nằm giữa lòng Sài Gòn lịch sử và dấu yêu, tuy có tấp nập náo nhiệt nhưng tĩnh mịch, tận cõi lòng người bước chân vào đây, luôn mang một nỗi sâu lắng, như khẽ im tiếng, quỳ nơi Nguyện đường hướng về Đấng tối Cao. Cùng tham dự với chúng tôi có Cha Giám đốc Phêrô Nguyễn văn Hiền, Cha Giuse Vương Sĩ Tuấn và Cha Giuse Hoàng Ngọc Dũng. Tham gia tĩnh tâm vẫn là những bạn cũ, nhưng lần này vì nhiều nguyên nhân khác nhau cũng có vắng vài người.

Chương trình gồm ba đề tài:

- Tái xác định mục tiêu sứ vụ Tác viên Tin Mừng qua lời thánh Phêrô nói với các tân tòng (1 Pr 2,2-5.9-10)

- Tình bạn với Chúa Giêsu trên hành trình sứ vụ

- Sức mạnh của nhóm đồng hành trên hành trình sứ vụ cùng những nén bạc để sống trong cộng đoàn qua thư của thánh Phaolô gửi tín hữu Côrintô (1 Cr 12,12-26).

Liên kết cùng các đề tài là những bài ca dâng Chúa

- Gặp gỡ Đức Kitô, để biến đổi cuộc đời mình, để biển yêu thương nối liền các hoang đảo với đại dương.

- Lắng nghe Tiếng Chúa, để Lời Ngài dạy con trong đêm tối, để trả lời và vâng theo ý Chúa, Lời Ngài là sức sống của con.

- Bao la tình Chúa yêu con, mênh mông như biển Thái Bình, vỗ về năm tháng đời con, có Chúa cùng đi, con không đơn côi, ôi tình tuyệt vời!

Xen giữa những câu hỏi thảo luận chia sẻ, là những giờ cầu nguyện riêng. Quên đi những xao động của nhân thế nổi trôi, giữa những sục sôi tranh chấp trong kiếp người, chúng tôi mỗi người đi tìm một cõi riêng tư để gặp gỡ Chúa, để đến với Giêsu.

Một chút len lén tâm tư ở góc Nhà Nguyện, con nguyện cầu với Chúa, Thiên Chúa của con, chúng con thật là có phúc khi được qui tụ về, để nghỉ ngơi bên Chúa, đã “có sẵn than hồng với cá đặt ở trên và có cả bánh nữa” “anh em đến mà ăn!” (Ga 21, 9.12), qua sự quan tâm về đời sống thiêng liêng của các cha và những anh chị phục vụ, chúng con đã được dự phần vào buổi tiệc của Chúa ở biển hồ Tibêria. Tận đáy tâm hồn con vẫn nhìn thấy đâu đó cảnh xuân về không bếp lửa, không còn nhà để tựa nương, không có nơi để phụng tự, mọi thứ như lịm tắt một mùa Xuân. Người ơi hỡi! Xin đừng tuyệt vọng, thế gian đánh mất tình người nhưng hãy vững tin vẫn còn đó tình yêu đến cùng của Chúa. Các con ra đi với tha nhân, làm chứng nhân Tin Mừng, muốn có một chút gì để gửi gắm trong cuộc đời

- Một chút Lời an ủi, làm dịu nỗi đau

- Một chút Ánh sáng, đẩy lùi dần bóng tối

- Một chút vòng tay, ôm mảnh đời nghiệt ngã

- Một chút yêu thương, cho bạn lẫn cho tôi

- Một chút chéo khăn, làm khô giọt nước mắt

- Một chút Khát bên Người, sẽ thôi đừng sợ

- Một chút khẽ bước, để đi trọn khúc quanh.

Con nhìn lên ngôi nhà tạm, nơi Chúa đang ẩn ngự vì yêu thương con, ánh đèn sáng nhưng sao con vẫn thấy dường như leo lét đợi chờ, bản tình ca Thương hoài ngàn năm Chúa vẫn ngóng trông, xin cho con biết đáp trả ân tình. Con yếu đuối vô vàn tội lỗi, Chúa cúi xuống thật gần, thật gần… và rồi không còn khoảng cách nữa, Ngài ở trong con để yêu thương và tha thứ. Cao cả quá Chúa ơi! Con gục đầu như che dòng nước mắt, rồi thì thầm xin cho con được ở cùng Ngài luôn mãi. Xin cho tất cả được làm dân riêng của Chúa, chung một ràn với người Mục Tử chăn dắt chiên con.

Một chút quà cho tha nhân bằng lời kinh nguyện, trong tim như hồn con đang khóc, con muốn gọi tên Ngài, sao tiếng con nghẹn ngào, lời trần tình này xin Ngài thấu suốt, chúng con mất đi mọi thứ là bởi lỗi chúng con, muôn triệu con tim, muôn triệu khối óc, vì cứ mãi sống với một tâm hồn vô cảm, không muốn nhận ra, đâu là cần có những mối tương quan, với Chúa, với anh em đồng loại, với gia đình, xã hội và với những người thân. Nên rồi, chúng con sẽ mất tất cả, không còn gì. Nếu như linh hồn cần có một Thiên Quốc để trở về, thì thân xác này chúng con cũng cần có một mái ấm để tồn tại và yêu thương nhau.

Lạy Chúa! Xin cho chúng con biết hiệp thông kết nối những bàn tay, những trái tim con người trong ân sủng của Ngài, để chúng con là những cành nho gắn liền với thân nho của Chúa mà sinh hoa trái tốt tươi, xin phù trợ cho chúng con có được một Thiên đàng tại thế để hướng về Thiên đàng vĩnh cửu đời sau.

Đỉnh cao của Ngày Tĩnh tâm là Thánh lễ Xin Ơn Thánh Hóa Sứ Vụ do Cha Giuse Vương Sĩ Tuấn và Cha Giuse Hoàng Ngọc Dũng cùng tất cả anh chị em lớp Tác viên Tin Mừng tham dự.

Kẻng chuông đã reo lên, thực tại đã kéo chúng tôi về với cảnh vật chung quanh, nhích lại gần nhau cha con cùng thưởng thức đặc sản ly sương sáo lạnh với bánh đa Luyến Sung, không quên chúc nhau dăm câu chúc xuân, thời gian trôi qua nhanh quá?

Chia tay nhau hẹn kỳ tĩnh tâm sau, trời như dần buông cảnh xế chiều, xa xa cuối con đường, phố đã lên đèn, tạm biệt nhé! Mỗi người chúng ta ra về trong ơn gọi giữa đời thường.

Maria T.H