Cà phê Chúa nhật: Tĩnh tâm

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 3881 | Cập nhật lần cuối: 7/21/2018 6:42:25 PM | RSS

Cà phê Chúa nhật: Tĩnh tâm

Tôi ngu ngơ chẳng biết gì, nên hỏi:

- Thưa cha, tĩnh tâm là gì ạ?

Vị linh mục già, chỉ hơi nhếch mép, gần như không mấp máy môi:

- Với anh thì tôi giả nhời thế này: là lặn thật sâu, xuống đáy lòng mình, chui ra khỏi mình, trần trụi hoang sơ đối diện với chính mình, đối diện với Chúa, nhìn xem, hỏi xem mình là ai...

Về, sau mấy câu kinh tối... lấy lệ, nằm vắt tay lên trán, nhắm mắt lại, tôi tự hỏi tôi:

- Mình là ai, nhỉ?

Bên hàng xóm đang đọc kinh giỗ. Cộng đoàn đang đồng thanh hát: “Vì Người biết chúng ta được dựng nên bằng gì. Người vẫn nhớ chúng ta là cát bụi”.

Ôi! Tạ ơn Chúa, tôi là và chỉ là hạt bụi được Chúa cho biết mình là cát bụi.

Tôi bèn ngồi lên, rồi quỳ xuống trước bàn thờ:

- Lạy Chúa! Hạt bụi mọn mạy phàm hèn này đối diện với Đấng vô biên, vô thủy vô chung được hay sao?

Giờ kinh bên hàng xóm chưa mãn, mọi người vẫn đang đồng thanh: ”Lạy Cha chúng con ở trên trời...”

Tôi thổn thức:

- Lạy Chúa! Vâng, hạt bụi mọn hèn này được gọi Chúa là Cha vô biên, vô thủy vô chung...

Cà phê Chúa nhật: Tĩnh tâm

Lão Nhân ngu