Hiến dâng (1953) – Nữ tu Mai Thành
Kính tặng Mẹ dấu yêu,
Ngày con từ biệt Mẹ vào nhà Chúa,
Với tất cả lòng con ngập tràn âu yếm và cảm tạ.
*
Sáng nay trời tắm nắng hồng,
Chim kêu khắp nẻo, nhạc chùng cỏ cây
Tơ lòng nhắn gửi gió mây
Nhịp lòng khoan nhặt căng dây vắn dài
*
Ôi! Sâu rộng cảnh trời mai
Lòng con là cả một đài nhớ thương
Ngày con rộn rã lên đường
Sầu Me như biển Thái dương mịt mù
*
Lòng Me là một trời thu
Gió gieo trống lạnh, mây mờ lê thê
Nuốt sầu Me dịu vỗ về :
“Mong con hăng hái, ngày về sáng tươi”
*
Rồi môi Me nhẹ hé cười
Ngàn tia vui sướng xuyên đôi kính dày:
“Đời con Mẹ hứa từ đây
Hiến cho xã hội nặng đầy đau thương
Con đi vùng vẫy muôn phương
Chớ quên con nhé, quê hương đợi chờ!”
*
Hôm nay lạc dưới trời mơ,
Hình dung bóng Mẹ, lệ mờ mắt con
Giọng Me tha thiết nỉ non
Lời Me như thể nhạc dồn thúc quân
Đưa con không chút phân vân
Chí Me khẳng khái đượm nhuần từ xưa
Nhớ chiều gió lướt song thưa,
Me ngồi may áo, tay đưa chỉ hồng
*
Chỉ tuôn quyện cả tình nồng,
Tình in vào áo, dệt dòng phân ly
“Chuyến này Me tiễn con đi
Tưởng con như sắp vu quy xa vời
*
Chớ buồn vì Mẹ con ơi!
Đường con, con tiến, trùng khơi ngại gì?”
Thế rồi bụi cuốn phân kỳ
Con đi chẳng dám hẹn về sớm trưa
*
Đường lý tưởng rộng vô bờ
Chân con mãi bước, Mẹ chờ phút giây
Lòng con nay khắc khoải đầy
Biết hy sinh mẹ rộng tày núi sông
*
Mộng cao xây chật ngày xuân
Tình cao con quyết phú dâng tinh toàn
Ngày xưa Chúa xuống trần gian
Hiến cho nhân loại ngập tràn yêu thương
*
Đời con là chút trầm hương
Bốc lên cùng gió, muôn phương ngập trời
Sáng nay nắng điểm hồng tươi
Cùng Me con nở nụ cười hiến dâng
*
Cùng Me gảy khúc nhạc cầm
Nhạc Hy sinh đó, thế trần biết chăng?
CÙNG CON MẸ CŨNG “HIẾN DÂNG”
Clamart (Pháp), Hè 1953
Nữ tu Mai Thành