Nắng
“Thành chẳng cần mặt trời mặt trăng chiếu sáng, vì đã có vinh quang Thiên Chúa tỏa rạng, và Con Chiên là ngọn đèn chiếu soi.” (Kh 21, 23)
*
Người như Nắng trái tim
Đem muôn tia sáng ru ngàn hoa ấm áp
Ồ ! Thơ có nghe tiếng nhịp lòng quẫy đạp !
Nhẹ thôi… mà xao xuyến cả khung trời
Vời vợi…
Thánh thót ta nghe trong hồn khúc linh ca
Tiếng khai mở của tứ thơ rất lạ
Dịu dàng thắm mênh mông
Câu thơ đầy ắp… Gió Thiêng giờ lay động !
*
Người như Nắng tình xuân
Tung muôn hạt khiết cho mùa yêu lấp lánh
Ồ ! Kinh có thấy mắt lòng dâng họa ảnh !
Chút thôi… sao trong suốt trọn cung vần
Niêm ấn…
Óng ánh ta thấy tim đời trải ra
Dòng ánh sáng của mùa xuân ướm thả
Rạng ngời trắng khí thiêng
Giọt kinh lắng Người… bay vào hồn thượng tiến
*
Ôi Nắng hồng miên viễn !
Biển lòng có Nắng trái tim
Sóng thao thức thôi bước dài tìm kiếm
Câu thời gian ôm lấy đời mầu nhiệm
Hồn nhẹ dâng thanh thoảng chớp đôi mi
Rực lên ánh mộng vàng hương Thánh Khí
*
Ôi Nắng ngời diệu ý !
Vườn tình có Nắng xuân yêu
Bao cánh lá buông dáng ngày tơ liễu
Ướm sương mai nhịp huyền nâng tiết điệu
Bản giao hưởng dìu dịu ánh nguyên sơ
Màu Sự Thiện lung linh tràn hơi thở
*
Kìa Nắng Trời muôn thuở !
Đậu xuống hạt kinh thơm mát miên trường
Tình ươm đóa bước đường lòng chiêm ngưỡng
Tung Gió lên rợp ngời bay cánh phượng
Hồn vươn mãi ẩn kín nét thanh cao
Dòng kinh sáng đượm câu đời hoan hảo
*
Kìa Nắng Trời tác tạo !
Chạm đến nhịp tim dậy sóng trong ngần
Cát có thấu tiếng rì rào vô tận
Dội miền thương miết hương lòng vương vấn
Một chút thôi đủ mềm cả góc viền
Bờ xanh ngát đón Nắng ngày hiện diện
*
Người như Nắng mắt trong
Rắc ngọc tinh khôi ươm tình thơ diễm lệ
Ồ ! Sương có thấy huyền quang choàng cõi thế
Lướt thôi… sao để lại nét duyên dáng vô bờ
Rực rỡ…
Lặng ngắm ta biết có giây phút thiêng liêng
Sóng hồn reo theo nhịp trời miên viễn
Nhẹ nhàng khiết chân dung
Tơ lòng thắm lao xao mùa chúc tụng
Người như Nắng mùa yêu
Xuyến lấy trái tim tuôn nguồn ân lai láng
Ồ ! Mây có biết miền tâm linh bừng rạng
Chớp thôi… sao Ánh Sáng đọng mãi tơ lòng
Cháy bỏng…
An tịnh ta chợt thấy Suối Tình long lanh
Mùa ước nguyện tim đầy thơ sóng sánh
Sương mềm mát thinh không
Nhịp hồng có Người… tan vào Lời Sự Sống
An Thiện Minh