Tổng quan về tập thơ Lấp lánh sương mai

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 1676 | Cập nhật lần cuối: 6/24/2015 2:39:02 PM | RSS

Sương mai là sự kỳ diệu của vạn vật, là sự ngỡ ngàng của bao ánh mắt. Thật vậy, để có một giọt sương, nước từ đất phải thoát ra khỏi chính mình nhờ ánh sáng, như là một sự tinh luyện để bay mãi lên trời cao. Rồi từ trên cao, sự thăng hoa của nước đó lại nhận lãnh khí của trời như là sự biến đổi, để đọng lại thành giọt sương mang đầy ánh tinh khôi, trong vắt và phản chiếu sự muôn vàn ánh sáng của Sự Sống Mới thanh trong hơn, diễm lệ hơn và lấp lánh hơn.

Mỗi giọt sương ấy như là mỗi tâm hồn chúng ta. Chính Thiên Chúa sẽ tinh luyện chúng ta qua những biến cố thăng trầm trong dấu bước lịch sử của đời người, để chúng ta được thoát ra khỏi chính mình và tự do bay lên cùng Ngài. Và nhờ ân sủng, chúng ta được biến đổi thành những tâm hồn thanh khiết biết bao, trong vắt biết bao và phát tỏa ánh sáng của Thiên Chúa diễm tuyệt biết chừng nào !

Vâng ! Khi mỗi người chúng ta bước ra khỏi giới hạn của hữu thể mình, chúng ta sẽ chứng kiến cảnh thức giấc thần tiên của Sự Sống Mới trong ánh quang lấp lánh của từng giọt sương mai, trong sự nảy nở diệu kỳ của ngàn muôn lộc biếc.

Chúng ta thấy những chiều kích sâu thẳm của thế giới đang dần mở ra, nghe những nhịp rung lạ thường của từng phiến lá đang trở mình, như đón đợi sự hòa nhập trọn vẹn của tâm hồn, để tất cả cảm nhận cùng một dòng chảy ân sủng, cùng một Sự Sống đang lưu chuyển nhịp nhàng giữa mọi hữu thể.

Sự Sống ấy mở ra cho chúng ta một niềm vui đầy ắp và còn mãi, vượt quá những giới hạn hẹp hòi của cuộc sống chúng ta đang đóng khung vào biết bao mô thức đặt định của chính mình. Sự Sống của buổi Bình Minh ấy đánh thức ánh mắt của đất trời để phủ lên trái tim cái run rẩy thuần khiết của sự hòa quyện tự do vào ánh quang ân sủng của Vầng Đông tự chốn cao vời viếng thăm ta. (x.Lc 1, 78)

Điều gì có thể nắm bắt được Ngày trỗi dậy trong ánh sáng huyền diệu ?

– Sương mai !

Điều gì có thể phóng chiếu toàn vẹn sự tinh trong của hào quang diệu kỳ trời đất ?

– Sương mai !

Điều gì có thể chắt chiu trọn vẹn nguyên khí tinh khôi của đất trời ?

– Sương mai !

Vâng ! Từng giọt sương là sự thăng hoa hồn nước và sự kết tinh nguyên khí trên cao, để đọng lại thành sự trong vắt nhiệm lạ mang cả bầu trời vào trong trái tim và lấp lánh muôn ánh Sự Thiện trên mắt.

Từng giọt sương bên ngoài ấy giờ đây trở thành “Giọt sương tâm hồn” để chúng ta phản chiếu Sự Sống tâm linh như vừa đổi mới và đang hô hấp trong buổi bình minh tinh tuyền.

Vâng ! Mỗi một ánh sương là một điều kỳ vĩ ! Mỗi một tâm hồn là một mầu nhiệm bao la ! Bởi vì tất cả đều mở ra và phóng chiếu một thực tại của Ánh Sáng, một huyền lạ của Sự Sống.

Vâng ! Mỗi hữu thể đều có khả năng phú ban đó trong bản thân mình để trở nên một không gian của ánh sáng và tình yêu trong nhân loại, trở nên Nước Thiên Chúa giữa lòng lịch sử hiện sinh.

Khi chúng ta khám phá tâm hồn mình là “Giọt sương mai của Thiên Chúa”, chúng ta sẽ reo vui bài ca Lòng Mến và nhịp điệu của trái tim sẽ trở nên những vần thơ chúc tụng không bao giờ thôi dứt. Chúng ta sẽ đem vào thế giới tất cả những làn sóng ánh sáng và tình yêu mà chúng ta tiếp nhận được từ Nguồn Mạch Vô Tận và chính những làn sóng này làm cho mầu nhiệm cuộc đời chúng ta khơi mở trọn vẹn cho Điều Thiện Vô Biên.

Tập thơ “Lấp Lánh Sương Mai

Như một lời kinh thì thầm buổi sáng,

lời kinh cất lên khi Bình Minh vừa ló rạng

lời kinh chứa đựng sự khát khao tìm kiếm

lời kinh hay đúng hơn là tiếng lòng

rung cảm nhịp đập rất thiêng liêng

Nhịp đập của tình Chúa – tình người

nhịp đập của trái tim thọ sinh giữa dòng cuộc sống

nhịp đập rộn ràng khi gió xuân gọi mời

biến cung bậc cảm xúc thành thơ

(LM. Quốc Văn – Lời Giới Thiệu)

Vâng ! Tập thơ LẤP LÁNH SƯƠNG MAI như là sự lấp lánh vẻ đẹp ánh sáng:

+ Lấp Lánh Về Tâm Linh

  • Của mỗi tâm hồn trước những trải nghiệm sâu lắng với Thiên Chúa
  • Của những tiếng lòng bập bẹ ráp nối những vần thương
  • Của những giọt kinh thầm thĩ theo nhịp đập của Lòng Mến

+ Lấp Lánh về hình thức

  • Với nhiều thể loại thơ khác nhau từ cổ điển đến hiện đại, từ những bài Phú, Đường luật, Lục bát đến những loại thơ mới và thơ tự do
  • Với 81 bài thơ của 26 tác giả khác nhau từ Linh mục, tu sĩ đến các giáo dân và tân tòng, từ người trẻ trên dưới 30 tuổi đến các những vị cao niên trên dưới 90 tuổi.
  • Với ngôn ngữ thơ lấp lánh từ bình dị đến bay cao, từ đơn giản đến phức hợp

+ Lấp lánh về nội dung

Mỗi tác giả với lượng thơ nhiều ít khác nhau, cảm nghiệm và chia sẻ những thông điệp khác nhau rất tự nhiên nhưng tất cả đều quy hướng về Thiên Chúa. Chính vì thế, tập thơ không phân theo chủ đề nhưng để nó tự lấp lánh theo những chiều kích bật mở chiều sâu của nhịp đập trái tim tác giả với Đấng Tình Yêu.

Sự bật mở cung lòng ấy trải thành những vần thơ :

* Đẹp như lời kinh trở mình của nhịp tình thống hối

Vâng! Những phút tĩnh lặng cho hồn mình nhận ra tiếng đời hụt hẫng, những giây âm thầm cho nhịp đập cảm được ảo ảnh bọt tan. Âm thanh đất trời vọng lại tình khúc nỉ non của tiết điệu ngày qua vắng Ánh Sáng, của vần thơ ngày qua thiếu Tình Yêu. Tất cả như sóng lòng chồm lên đập vào bến bờ để tìm nơi ở lại. Sự ở lại của trái tim trong Trái Tim.

Có những lúc đời con đầy sức sống

Bao niềm vui hạnh phúc đến ngập tràn

Rồi bỗng dưng mọi thứ đều vỡ tan

Như bọt nước mong manh tan trong nắng

Cuộc đời trôi, tất cả như dấu lặng !

Để lại con hụt hẫng đến ngỡ ngàng

Khi nhận ra tình trống vắng muộn màng

Bao ngày qua sống dại khờ thiếu Chúa

Xin hãy đến giúp con vượt héo úa

Cho đời con đầy ắp vết thương sâu

Xin thứ tha và xoa dịu nỗi sầu

Chỉ có Chúa là nơi con nương náu!

(Thu Hương – Tâm Tình Với Chúa)

Sự rung lên của tiếng lòng ấy trải thành những lời kinh khắc khoải :

* Gập ghềnh như dấu chân tiến về Sự Thiện.

Những dấu mòn đam mê vô lối ngày nào chợt như chiếc lá bèo bọt thoảng rơi, cho ánh mắt ngỡ ngàng nhận ra khoảng lòng trống vắng, cho trái tim thảng thốt nhìn ra nhịp tình chông vênh. Bước về Sự Thiện không chỉ là làm điều gì đó, nhưng hơn hết chính là biết đặt mình vào Tình Yêu của Đấng luôn chạnh lòng xót thương, biết dựa đầu vào Trái Tim của Người đã hy sinh vì bạn hữu mình.

Đã nhiều lần đứng bên chân thập tự !

Con khóc thầm tình tận hiến Ngài trao

Những tưởng rằng luôn vọng hướng trời cao

Nhưng vấp ngã tim chiều nghiêng muôn lối

Chúa Trời ơi ! sao lòng con yếu đuối !

Mãi đắm chìm trong hư ảo trần gian

Mãi ngập sâu với danh vọng mênh mang

Bao dấu bước chông vênh đời tội lỗi

Con lặng đứng tình dâng câu thống hối

Chạm Tim Ngài cho bật mở hồn thơ

Chạm Tình Yêu vơi thao thức mong chờ

Nguồn hương ấm tuôn tràn muôn ân tứ

Xin in dấu đời con ánh thập tự

Sống như Ngài – Hiến Lễ trọn hy sinh

Cho nhịp rung Trời cao xóa tội tình

Muôn giọt đắng nở thơm ngày thanh khiết

(Thy Hoa – Bên Chân Thập Tự)

Sự trào tràn nhịp lòng ấy trải thành những lời tình tự theo gió bay lên cho ánh mắt mở sáng :

* Cái nhìn của một đời nhận ra chính mình trong Sự Thật

Đi về đâu là định đề mà mỗi trái tim đều tự hỏi trên hành trình cuộc sống. Những khao khát trần gian đã làm kiệt quệ trái tim, đã sa mạc hóa tâm hồn, khiến nhịp đập cuộc sống như cằn cỗi và khô cứng lại. Nhưng trong cơn hạn Chân Lý ấy, Đức Kitô như Nguồn Suối an lành giữa hoang mạc, như ngọn Hải Đăng tỏa chiếu giữa đêm đen để ánh mắt tâm linh biết nhìn ra ánh quang của bến bờ vĩnh cửu và tiệc cưới Nước Trời đã tỏ hiện ngay từ bây giờ trên mỗi hành động của chúng ta dành cho Tình Yêu.

Như những thuyền kia, tôi là lữ khách

Giữa cuộc đời sa mạc đã lan nhanh

Đi về đâu? Tôi biết hướng về đâu?

Giữa đêm đen của thế kỷ bao la

Tôi bỗng gặp Ngài đang đứng dang tay

Chờ đợi tôi, dẫn đường tôi và chỉ lối

Ngài định hướng đời tôi về Vĩnh cửu

Nơi mùa xuân hoan hỉ chẳng phai tàn

Tôi yên lòng và vững lái dong buồm

Ngài là ngọn hải đăng chân lý sáng ngời

Tôi vui mừng đầy tín thác tiến lên

Tiệc cưới nước trời từ xa tôi đã thấy

(Vĩnh An – Hải Đăng)

Khi trái tim biết mình được Thiên Chúa yêu thương, tất cả như ánh bình minh mở ra sự tinh khôi và diệu kỳ của một ngày mới thật sáng và thật duyên, để nói lên rằng:

* Cuộc đời ta như bài thơ chuyển từ Trời một lời chúc yêu thương

Vâng ! Cuộc sống giờ đây như Cánh thiệp đầu xuân mang thông điệp Tình Yêu dành tặng cho nhân thế. Cuộc đời bây giờ như lời thơ đầy thương mến mang bóng dáng Chúa Xuân gởi ân tình đến mọi trái tim.

Tôi ước mình làm cánh thiệp đầu xuân

Ghi bên trong những lời thơ tình tứ

Một lời thơ an bình vạn sự

Một lời thơ chan chứa yêu thương

Một lời thơ hạnh phúc miên trường

Một lời thơ đầy thương đầy mến

Thơ trong như ngọc

Thơ mát như suối triều

Thơ chuyển từ trời một lời chúc yêu thương

Thơ mang dáng mỹ miều của Thượng Đế

Mùa xuân đó, mùa xuân ôi diễm lệ !

Xuân của đất trời, của toàn thể sinh linh

Vị Chúa Xuân đã gởi xuống ân tình

Xuân rất thánh, rất thương và dễ mến

(LM. Quốc Văn – Cánh Thiệp Đầu Xuân)

Sự rộn ràng của nhịp tình hướng về trời cao bỗng trải thành những đợt sóng liên lỉ của:

* Tiếng lòng đón đợi mùa yêu

Khi tâm hồn cảm nếm được từng Lời ru của Trái Tim Cực Thánh, trải nghiệm được hương vị của nhịp đập thần thiêng, tất cả mọi vui buồn cuộc sống trở thành bài ca mong đợi được chờ Người, tất cả mọi độ rung của nhịp tình bỗng dệt tơ nên tơ tổ ấm đón Người.

Mai...

Người về !

Cho nỗi nhớ Người không còn đầy da diết

Cho sóng vỗ vào bờ oà vỡ những yêu thương

Cho giấc mơ Người thôi khát đắng giữa miên trường

Cho đôi chân trần chẳng còn rong rêu giữa chiều hoang dại

Mai...

Người về !

Nghe trái tim loay hoay bỗng ngân vang bài ca bất tận

Để cả muôn chim ngơ ngẩn đứng lặng nhìn

Chúng có biết đâu cánh nhạn tình yêu vừa xây tổ

Và trái yêu thương vừa trĩu nặng mùa vàng

(Ánh Thiên – Mai… Người Về)

Niềm vui đón được ánh Trời bừng lên như mùa Xuân nở thắm ngàn hoa cho vần thơ của tiếng lòng trở nên:

* Nhịp rung của đóa vàng hướng theo nắng trời vĩnh cửu

Chỉ một chút nắng Tình Yêu, cũng đủ đời cỏ hoang quên năm dài mỏi mệt, chỉ một chút ánh rợp Thần Khí, cũng đủ trái tim an nhiên giấc mộng lành.

Một đóa vàng tươi nở giữa rừng mơ

Lay động thảm xanh an nhàn đời cỏ dại

Ta như mơ thấy cả một thuyền tin yêu phơi phới

Xuôi theo giòng lạc thánh vĩnh cữu an khang

Chỉ một chút nắng vàng đổ xuống đời cỏ hoang

Cũng đủ mê thương quên đọa đày nhân thế

Chỉ môt chút thân đơn che mùa nắng hạ

Cũng đủ ai kia yên bình ngủ một giấc thần thiêng

(Giang Tịnh – Một Đóa Vàng)

Khi trái tim lấp lánh Lòng Mến, giọt sương trong hồn bỗng khấp khởi vang lên tiết điệu không bao giờ thôi dứt, đó là:

* Tiếng hát chúc tụng của chim sơn ca

Tiếng hát ấy trong như ngọc, êm như nhung và thánh thót như suối reo để dâng lên Đấng Toàn Năng muôn vần thơ chân tình, muôn tiếng lòng đậm hương thiêng và muôn lời kinh thanh màu ánh sáng, cho tiếng lòng giờ đây hòa vào thần nhạc trên cao và phiến hồn tan vào Suối Nguồn Hạnh Phúc bây giờ và mãi mãi.

Con dâng Chúa ánh mộng mơ
Dâng lên tất cả vần thơ chân tình
Tình yêu Chúa đẹp lung linh
Dìu con bước tới hương trinh thánh ngời

Bên Ngài hạnh phúc nào vơi !
Bài ca chúc tụng nhẹ vời tiếng chuông
Tình Ngài lai láng tràn tuôn
Hồn tan vào Chúa Suối Nguồn Yêu Thương

(Thanh Hiền – Dâng Về Chúa)

Vâng! Tất cả chỉ như Giọt Sương lấp lánh nhưng vẻ đẹp lại kỳ diệu đến khôn lường!

Vâng! Tất cả chỉ như ánh tinh khôi buổi sớm nhưng sự toàn bích lại huyền lạ đến không ngơi!

Xin mỗi ánh mắt hãy đọng lại điều gì đó thật sâu lắng để cảm được ánh quang đang rọi sáng từng sợi tơ tâm hồn, để mọi trái tim cùng rung lên bài ca chúc tụng “EMMANUEL – THIÊN CHÚA Ở CÙNG CHÚNG TA” (Mt 1, 23) qua những chia sẻ trải nghiệm của các tác giả LẤP LÁNH SƯƠNG MAI.

Đồng Xanh Thơ Sàigòn

-----------------------------------

Hình ảnh buổi ra mắt tập thơ