Suy niệm BĐ3 Vọng Phục sinh - Xuất Hành (14 - 15, 1) - Hãy tín thác vào Chúa

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 42 | Cập nhật lần cuối: 4/29/2024 7:49:17 PM | RSS

Con cái Ít-ra-en đi vào giữa lòng biển khô cạn

BÀI ĐỌC 3

Trích sách Xuất Hành (Xh 14 - 15,1)

1 ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê:

2 "Ngươi hãy bảo con cái Ít-ra-en quay lại đóng trại đối diện với Pi Ha-khi-rốt, giữa Mích-đôn và biển, đối diện với Ba-an Xơ-phôn; các ngươi sẽ đóng trại ngay đằng trước đó, bên bờ biển.

3 Bấy giờ Pha-ra-ô sẽ nói về con cái Ít-ra-en: "Chúng đi luẩn quẩn trong vùng, sa mạc nhốt chúng lại rồi.

4 Ta sẽ làm cho lòng Pha-ra-ô ra chai đá và vua ấy sẽ đuổi theo dân. Nhưng Ta sẽ được vẻ vang hiển hách vì đã đánh bại Pha-ra-ô cùng toàn thể quân lực của vua ấy, và người Ai-cập sẽ biết Ta là ĐỨC CHÚA." Con cái Ít-ra-en đã làm như vậy.

5 Có tin báo cho vua Ai-cập là dân đã chạy trốn rồi. Pha-ra-ô và bề tôi liền thay lòng đổi dạ với dân. Chúng nói: "Ta đã làm gì vậy? Ta đã thả cho Ít-ra-en đi, thành ra bọn chúng hết làm nô lệ cho ta! "

6 Nhà vua cho thắng chiến xa và đem quân đi theo.

7 Vua lấy sáu trăm chiến xa tốt nhất, và tất cả các chiến xa của Ai-cập, chiếc nào cũng có chiến binh.

8 ĐỨC CHÚA làm cho lòng Pha-ra-ô vua Ai-cập ra chai đá, và vua ấy đuổi theo con cái Ít-ra-en, trong khi con cái Ít-ra-en đi ra, giơ tay đắc thắng.

9 Quân Ai-cập, gồm toàn thể chiến mã, chiến xa của Pha-ra-ô, kỵ binh và quân lực của vua ấy, đuổi theo và bắt kịp họ, khi họ đóng trại bên bờ biển, gần Pi Ha-khi-rốt, đối diện với Ba-an Xơ-phôn.

10 Khi Pha-ra-ô tới gần, con cái Ít-ra-en ngước mắt lên thì thấy người Ai-cập tiến đến sau lưng họ. Con cái Ít-ra-en kinh hãi, liền lớn tiếng kêu cầu ĐỨC CHÚA.

11 Họ nói với ông Mô-sê: "Bên Ai-cập không có đủ mồ chôn hay sao, mà ông lại đưa chúng tôi vào chết trong sa mạc? Ông làm gì chúng tôi vậy, khi ông đưa chúng tôi ra khỏi Ai-cập?

12 Đó chẳng phải là điều chúng tôi từng nói với ông bên Ai-cập sao? Chúng tôi đã bảo: Cứ để mặc chúng tôi làm nô lệ Ai-cập! Thà làm nô lệ Ai-cập còn hơn chết trong sa mạc! "

13 Ông Mô-sê nói với dân: "Đừng sợ! Cứ đứng vững, rồi anh em sẽ thấy việc ĐỨC CHÚA làm hôm nay để cứu thoát anh em: những người Ai-cập anh em thấy hôm nay, không bao giờ anh em thấy lại nữa.

14 ĐỨC CHÚA sẽ chiến đấu cho anh em. Anh em chỉ có việc ngồi yên."

15 ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê: "Có gì mà phải kêu cứu Ta? Hãy bảo con cái Ít-ra-en cứ nhổ trại.

16 Phần ngươi, cầm gậy lên, giơ tay trên mặt biển, rẽ nước ra cho có lối đi khô ráo ngay giữa lòng biển, để con cái Ít-ra-en đi vào.

17 Còn Ta, Ta sẽ làm cho lòng người Ai-cập ra chai đá. Chúng sẽ tiến vào theo sau các ngươi. Bấy giờ Ta sẽ được vẻ vang hiển hách khi đánh bại Pha-ra-ô cùng toàn thể quân lực, chiến xa và kỵ binh của vua ấy.

18 Người Ai-cập sẽ biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA, khi Ta được vẻ vang hiển hách vì đã đánh bại Pha-ra-ô cùng chiến xa và kỵ binh của vua ấy."

19 Thiên sứ của Thiên Chúa đang đi trước hàng ngũ Ít-ra-en, lại rời chỗ mà xuống đi đàng sau họ. Cột mây bỏ phía trước mà đứng về phía sau,

20 chen vào giữa hàng ngũ Ai-cập và hàng ngũ Ít-ra-en. Bên kia, mây toả mịt mù, bên này, mây lại sáng soi đêm tối, khiến cho hai bên suốt đêm không xáp lại gần nhau được.

21 Ông Mô-sê giơ tay trên mặt biển, ĐỨC CHÚA cho một cơn gió đông thổi mạnh suốt đêm, dồn biển lại, khiến biển hoá thành đất khô cạn. Nước rẽ ra,

22 và con cái Ít-ra-en đi vào giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên tả hữu.

23 Quân Ai-cập đuổi theo; toàn thể chiến mã, chiến xa và kỵ binh của Pha-ra-ô tiến vào giữa lòng biển, đằng sau dân Ít-ra-en.

24 Vào lúc gần sáng, từ cột lửa và mây, ĐỨC CHÚA nhìn xuống hàng ngũ Ai-cập, Người gây rối loạn trong hàng ngũ chúng.

25 Người làm cho chiến xa kẹt bánh, khiến chúng phải vất vả mới di chuyển nổi. Quân Ai-cập bảo nhau: "Ta phải trốn bọn Ít-ra-en, vì ĐỨC CHÚA chiến đấu chống lại người Ai-cập để giúp họ."

26 ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê: "Hãy giơ tay trên mặt biển, nước sẽ ập xuống trên quân Ai-cập cùng với chiến xa và kỵ binh của chúng."

27 Ông Mô-sê giơ tay trên mặt biển, và biển ập lại như cũ, vào lúc tảng sáng. Quân Ai-cập đang chạy trốn thì gặp nước biển, ĐỨC CHÚA xô ngã quân Ai-cập giữa lòng biển.

28 Nước ập xuống, vùi lấp chiến xa và kỵ binh, vùi lấp toàn thể quân lực của Pha-ra-ô đã theo dân Ít-ra-en đi vào lòng biển. Không một tên nào sống sót.

29 Còn con cái Ít-ra-en đã đi giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên tả hữu.

30 Ngày đó, ĐỨC CHÚA đã cứu Ít-ra-en khỏi tay quân Ai-cập. Ít-ra-en thấy quân Ai-cập phơi thây trên bờ biển.

31 Ít-ra-en thấy ĐỨC CHÚA đã ra tay hùng mạnh đánh quân Ai-cập. Toàn dân kính sợ ĐỨC CHÚA, tin vào ĐỨC CHÚA, tin vào ông Mô-sê, tôi trung của Người.

1 Bấy giờ ông Mô-sê cùng với con cái Ít-ra-en hát mừng ĐỨC CHÚA bài ca sau đây. Họ ca rằng:
"Tôi xin hát mừng CHÚA, Đấng cao cả uy hùng: Kỵ binh cùng chiến mã, Người xô xuống đại dương.

Toàn Thánh kinh vang dội sự kiện này. Các thánh vịnh ca ngợi, các ngôn sứ thuật lại để nâng đỡ đức tin dân Chúa trong những lúc khó khăn. Thiên Chúa minh chứng một lần dứt khoát tình yêu của Ngài, hay nói đúng hơn lời cam kết của Ngài với dân Ngài. Dần dần theo thời gian nhiều thế kỷ sau, câu chuyện ngày càng thêm ấn tượng.

Sau đây là vài thí dụ: «17 Nước đã thấy Ngài, lạy Thiên Chúa, thấy Ngài, nước rùng mình khiếp sợ, cả vực sâu cũng run rẩy kinh hoàng… 20 Đường của Chúa băng qua biển rộng, lối của Ngài rẽ nước mênh mông, mà chẳng ai nhận thấy vết chân Ngài.21 Chúa dùng bàn tay của Mô-sê và A-ha-ron mà lãnh đạo dân riêng của Chúa, như dẫn dắt đoàn chiên.» (Tv 76, 17…21);

«9 Người ngăm đe Biển Đỏ, Biển liền cạn khô, đưa họ đi qua lòng vực thẳm, khác nào đi giữa chốn hoang vu.10 Chúa cứu họ khỏi tay người ghen ghét, giải thoát họ khỏi tay địch thù:11 Nước dìm quân đối nghịch, không một kẻ thoát thân.12 Bấy giờ họ mới tin lời Người phán, và hát lên bài tán tụng Người.» (Tv 105, 9-12);

«16 Đây là lời ĐỨC CHÚA, Đấng đã vạch một con đường giữa đại dương, một lối đi giữa sóng nước oai hùng, 17 Đấng đã cho xuất trận nào chiến xa chiến mã, nào tướng mạnh binh hùng: - tất cả đã nằm xuống, và không còn trỗi dậy, đã bị dập đi, tắt ngấm như tim đèn.» (Is 43, 16-17);

«7 Người ta thấy mây che phủ doanh trại ; nơi trước kia là nước, đất khô ráo nổi lên, một lối đi thênh thang lộ ra từ Biển Đỏ và từ nước lũ xuất hiện cánh đồng xanh.8 Có tay Ngài che chở, toàn dân đã đi qua và chứng kiến bao điềm thiêng dấu lạ.» (Kn 19, 7-8)

Không thể chối cãi được, ở đây có hai phép lạ, thứ nhất là công trình Thiên Chúa, và kế đến không thể tách rời được, đó là lòng tin của dân Ngài. Sứ điệp chính yếu của sách Xuất Hành là ở đấy. Câu chuyện không ngớt được lặp đi lặp lại chỉ để truyền sứ điệp sau đây: đôi bên đều có lợi, bên thắng cuộc là Thiên Chúa và niềm tin của dân đặt nơi Ngài. Nhờ Ngài hay nói đúng hơn với Ngài sự tự do lúc nào cũng thắng. Những người thua cuộc là Pharao và những kẻ áp bức – ngụ ý muốn nói, hẳn là như thế đấy.

Trên thực tế lòng tin của dân Chúa đã trải qua một cơn thử thách khủng khiếp. Ngay câu đầu tiên (sách Phụng Vụ còn thêm) «Con cái Ít-ra-en thấy quân Ai-cập ùn ùn đuổi theo, đâm ra khiếp sợ

Cái đêm đáng nhớ khi hiến tế chiên vượt qua và thảm họa các trẻ sơ sinh đầu lòng Ai Cập phải chết (trong khi các con Do Thái được thoát chết), dân Ai Cập sợ hãi chạy tán loạn, dân Do Thái lợi dụng thời cơ chạy thoát. Nhưng không lâu họ phải khựng lại trước một ngõ cụt. Để tránh xa binh lính Ai Cập họ phải vượt qua một eo biển khó có thể vượt qua; thời gian thì cấp bách vì kỵ binh Pharao phi nhanh đuổi theo. Họ bị kẹp giữa hai bên. Trước sau gì cũng chết: chết đuối hoặc bị ngựa xe của Pharao nghiền nát. «Khi Pha-ra-ô tới gần, con cái Ít-ra-en ngước mắt lên thì thấy người Ai-cập tiến đến sau lưng họ. Con cái Ít-ra-en kinh hãi, liền lớn tiếng kêu cầu ĐỨC CHÚA.11 Họ nói với ông Mô-sê: "Bên Ai-cập không có đủ mồ chôn hay sao, mà ông lại đưa chúng tôi vào chết trong sa mạc? Ông làm gì chúng tôi vậy, khi ông đưa chúng tôi ra khỏi Ai-cập?12 Đó chẳng phải là điều chúng tôi từng nói với ông bên Ai-cập sao? Chúng tôi đã bảo: Cứ để mặc chúng tôi làm nô lệ Ai-cập! Thà làm nô lệ Ai-cập còn hơn chết trong sa mạc!» (Xh 14, 10-12)

Thế nhưng lòng tin ông Môsê vượt lên tất cả. Từ khi được mặc khải bụi cây rực cháy (Xh 3), ông biết rằng Chúa ở bên dân Ngài để giải thoát họ. Lòng tin ấy linh ứng cho ông có những lời quyết định: «Đừng sợ! Cứ đứng vững, rồi anh em sẽ thấy việc ĐỨC CHÚA làm hôm nay để cứu thoát anh em: những người Ai-cập anh em thấy hôm nay, không bao giờ anh em thấy lại nữa.14 ĐỨC CHÚA sẽ chiến đấu cho anh em. Anh em chỉ có việc ngồi yên.» (Xh 14, 13-14) Nên hiểu câu này: sự cứu độ chỉ đến từ Thiên Chúa và chỉ từ Ngài mà thôi, với một điều kiện, hãy tín thác vào Ngài. Rốt cuộc khi ta nói, chính đức tin cứu bạn, không có gì chí lý bằng!

Thế nhưng không có gì dứt khoát cả. Trong lúc các nốt nhạc thánh ca tạ ơn còn vang dội khi sang được bên kia bờ (Xh 15), thì những tiếng kêu la sợ hãi thốt lên cùng với những tiếng râm ran than vãn ngờ vực. Ông Môsê - và những ngôn sứ sau này cũng làm như thế - không ngớt nhắc lại những kỳ công đã qua để nâng đỡ niềm tin của dân: ngày ấy Thiên Chúa đã làm như thế, ngày hôm nay, Ngài cũng muốn làm lại như vậy! Sở dĩ các thánh vịnh và các ngôn sứ luôn nhắc lại những sự kiện ấy, như chúng ta vừa nói ban đầu, là vì dân Chúa (trong đó có chúng ta) có trí nhớ ngắn ngủi.

Phần thêm

«Bấy giờ Ta sẽ được vẻ vang hiển hách khi đánh bại Pha-ra-ô cùng toàn thể quân lực, chiến xa và kỵ binh của vua ấy.18 Người Ai-cập sẽ biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA, khi Ta được vẻ vang hiển hách vì đã đánh bại Pha-ra-ô cùng chiến xa và kỵ binh của vua ấy.» (Xh 14, 17-18). Ở đây, không nên hiểu lầm về từ «vẻ vang»: Thiên Chúa không mong ước hào quang như con người. Vẻ vang của Thiên Chúa chỉ là sự biểu lộ hiện diện của Người. Công trình Thiên Chúa cứu độ dân Ngài hiển nhiên đến độ mở mắt mọi người, ngay cả những kẻ bách hại dân Ngài.

Đoạn sau đã nói lên rằng: «Quân Ai-cập bảo nhau: Ta phải trốn bọn Ít-ra-en, vì ĐỨC CHÚA chiến đấu chống lại người Ai-cập để giúp họ.» (Xh 14, 25b)

Tác giả: Marie-Noëlle Thabut
Nguồn: L’ intelligence des Ecritures. Socéval Editions
Dịch giả: E. Máccô Lương Huỳnh Ngân

Suy niệm BĐ1 - Sáng Thế 1, 1 - 2, 2

Suy niệm BĐ2 - Sáng Thế 22, 1-13; 15-18

Suy niệm BĐ4 - Trích sách Isaia 54, 5 - 14

Suy nim BĐ5 - Trích sách Isaia 55, 1-15